Đốc tờ nhìn mọi người theo chân cậu Hai Phương và Út Mỹ lên phòng, ông nhìn sang phía ông Nghĩa nghĩ nghĩ ông liền hỏi: " Tại sao cô Út lại phát bệnh? "
Ông Nghĩa thở dài nhớ lại hình ảnh con mèo đen nằm chết trong vũng máu đỏ âu kia, lòng ông thật sự giận…
Ông Nghĩa kiềm nén cơn giận vì con mèo làm hại con gái cưng của ông thành ra như vậy, ông tằng hắng một cái rồi nói: " Là bị mèo vồ lấy."
Đốc tờ nghe ông Nghĩa nói thế thì nhíu mày suy tư lặp lại lời ông Nghĩa vừa nói: " Bị mèo vồ lấy?"
Ông Nghĩa nhanh chống gật đầu, chắc nịch nói lại: " Đúng đó đa, là bị mèo vồ vào bám chặt trên người Út Mỹ sống chết không buông. Đến lúc thằng Hai Thành nó quăng con mèo một cái, nó dẫy chết mới thôi! "
Lúc ông chạy ra từ xa đã thấy rõ con mèo kia đang điên cuồng bám víu vào Út Mỹ như thể có gì đó khiến nó nổi điên. Nếu suy nghĩ theo chiều hướng con mèo bị Út Mỹ trêu chọc nên nổi cáu thì là không thể nào, bởi Út Mỹ né mèo còn không kịp thì làm sao có thể đi trêu chọc con mèo đen đó được chứ!
Đốc tờ im lặng như đang suy nghĩ gì đó, ngó thấy bộ đang nghiêm trọng của đốc tờ. Ông Nghĩa nhịn không được liền hỏi: " Cớ chi đốc tờ lại có vẻ mặt nghiêm trọng thế đa? "
Đốc tờ ngẩn mặt lên, lúc này dường như ông đã nghĩ ra được gì đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678259/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.