Út Mỹ không hiểu cớ sao Hai Thành lại kéo mình, cô dẫu môi trách cứ: " Anh làm gì thế kia? Cớ chi lại kéo em, lỡ ngã thì sao? "
Hai Thành cười khẽ nhìn Út Mỹ phụng phịu, cậu dơ tay nhéo nhéo mặt cô: " Thì ngã đấy, ngã vào lòng anh này..."
Út Mỹ thẹn hoá quá giận, trừng đôi mắt mèo tinh ranh liếc cậu: " Anh...cái người này cớ chi không có liêm sỉ thế hả anh? "
Hai Thành nựng nựng nhéo nhéo cho đã tay, lại giở giọng lưu manh nói: " Liêm cái gì sỉ? Liêm sỉ không giúp anh có được vợ. Hửm, có đúng không em? "
Út Mỹ trọn tròn mắt, mặt đo đỏ: " Đúng cái đầu anh ấy. Buông em ra, em muốn đi ngủ."
Nói rồi Út Mỹ định đứng dậy nhưng lại bị Hai Thành giữ chặt. Cô cứ lắc lắc nhích người muốn đứng dậy nhưng đều thất bại bởi vòng tay vững chắc như gong xiềng ấy đang quấn quanh eo cô.
Bỗng như cảm nhận được gì đó Út Mỹ cứng đờ người ra, cô chẳng dám nhúc nhích lấy một cái, cứ thế mặt đỏ âu trừng mắt nhìn Hai Thành.
Cả hai người mắt to nhìn mắt nhỏ, Hai Thành bật cười xấu xa trêu chọc nói: " Cảm nhận được rồi hửm? Nó đang chào em đấy, mình à..."
Út Mỹ đương nhiên cảm nhận được cái vật phía dưới của Hai Thành cứ đang " chào hỏi " với mông nhỏ của cô. Vì là cả hai đều mặc đồ ngủ nên thành ra vải mỏng, cảm nhận tự nhiên cũng rõ ràng lung lắm, cái vật ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678250/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.