Sau giờ cơm chiều cuối cùng dĩa xoài cũng được dâng lên trước mặt Út Mỹ, mắt mợ long lanh, ôi trông cái mặt mợ hớn hở hết sức kia kìa.
Nhìn mợ Hai ăn xoài chua mà con Mén nó nuốt nước miếng ừng ực theo, lúc trước mợ nhà nó ăn xoài cũng dữ lắm nhưng chắc bây giờ dữ hơn.
Út Mỹ có dĩa xoài rồi nên đâu còn quấn lấy Hai Thành nữa, thế là cậu nhà ta phải xử lí công việc bằng một vẻ mặt hết sức là tủi hờn.
Đang ăn ngon lành thì Mợ Ba từ đâu xuất hiện, mợ ấy là người phóng khoáng nên vừa tới là tự nhiên ăn xoài cùng mợ Hai luôn.
Mợ Ba vừa chấm vừa nói: " Chị đi lên tỉnh chơi có gì vui không, kể em nghe với? "
Út Mỹ nghe vậy thì hơi sượng lại vài giây, sau đó mợ nhà ta liền cười nói: " Cũng vui, ngoài chuyện coi sóc cửa tiệm thì anh Thành còn đưa chị đi mấy cái nhà hàng phương Tây này, rồi đi nghe nhạc, mua sắm…"
Mợ Ba nghe vậy thì gật gù, mợ ấy nói: " Chả bù cho em, cứ ở cái xứ này có được đi đây đi đó như chị đâu đa."
Út Mỹ cười, mợ nói: " Ngoài kia xô bồ lắm thím ạ, ở quê vẫn yên bình hơn rất nhiều."
Mợ Ba như được an ủi, gật đầu nói: " Ờ ha, chị nói cũng đúng, thành thị tấp nập bon chen nhìn thôi cũng thấy mệt."
Đoạn như nhớ ra được gì đó, Mợ Ba nói tiếp:“A hình như lúc trước chị đi Sài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-hai-anh-gia-roi/2678186/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.