*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dứt lời, A Viên mới quay đầu đi vào, khẽ đóng cửa lại.
Tề Uyên nắm túi giấy dầu nho nhỏ trong tay, xuyên qua khe hở nhìn vào bóng lưng nho nhỏ kia, khóe môi cong lên như có như không.
Trong Điện Dưỡng Tâm tràn ngập khí đen, Ngụy Toàn cùng toàn bộ cung nữ thái giám theo hầu đều cúi đầu xuống không dám nói một lời.
Ngụy Toàn nhìn Tề Uyên với sắc mặt xanh lét, vội rụt bả vai: [Tại sao Hoàng Thượng vừa trở về đã tức giận như vậy rồi? không lẽ vừa bị cự tuyệt ư?]
"Tất cả đều lui hết ra." Tề Uyên lạnh lùng nói.
"Tuân lệnh."
Ngụy Toàn vừa mời bước một bước ra ngoài liền nghe thấy một giọng lạnh lùng: "Ngụy Toàn ở lại."
Trái tim bé bỏng của Ngụy Toàn run rẩy, ông ta không dám trì hoãn dù chỉ một chút mà vội quay trở lại.
"Hoàng Thượng muốn căn dặn điều gì ạ?" Ngụy Toàn thận trọng nói.
Ngón tay Tề Uyên gõ từng nhịp trên tay vịn của ghế dựa vang lên từng âm thanh nặng nề.
"Trong Thượng Thực Cục có một cung nữ tên là A Viên, ngươi hãy sắp xếp cho cha mẹ nàng tiến cung thăm hỏi."
"Hả?" Ngụy Toàn dò hỏi: " Nhưng nếu bọn họ không muốn thì..."
"không muốn ư?" Tề Uyên khẽ hừ một tiếng:" Vậy thì trói họ lại rồi mang vào cung."
"Tuân lệnh." Ngụy Toàn nghe thấy giọng nói âm u của Hoàng Thượng liền vội vã lui xuống.
Tề Uyên nhìn cánh cửa đóng chặt mới từ từ nhắm mắt lại, thở dài một hơi.
Chiều ngày thứ hai, Tề Uyên đang phê sổ con ở Điện Dưỡng Tâm. Từng nhóm cung nhân mang lên từng món điểm tâm đặt trên bàn dài, hắn nhìn đĩa bánh trôi gạo nếp* liền nhớ đến cô nương nhỏ thích cười kia.
*) Bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-uoc-thay-thai-giam-bien-hinh/260018/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.