"Như Như, giúp anh thắt lại cà vạt đi." Tề Thiếu Yến đứng trước gương, cố ý làm lệch cà vạt, buông tay chờ Vũ Như tới cứu vớt.
Sau khi cùng chung một chỗ với Vũ Như, sinh hoạt của anh giống hệt thằng ngốc, không có việc gì liền Như Như dài, Như Như ngắn, nhõng nhẽo đòi cô xử lý chuyện vụn vặt thường ngày cho anh.
"Trước kia không có em, thì anh làm thế nào hả?" Vũ Như cười lườm anh một cái, nhưng vẫn đem cà vạt thắt lại cho anh. "Được rồi đó.” Cô thuận tay lấy xuống sợi bông dính trên áo sơ mi của anh. "Đại thiếu gia hài lòng chưa ạ?"
"Vợ yêu thắt sao có thể không hài lòng chứ?" Anh thật sự thích cảm giác nhìn cô vì mình mà loay hoay xoay quanh, cảm giác thật ấm áp ngọt ngào.
“Anh bây giờ, ăn của em, ở của em, không hài lòng cũng phải chịu.” Liếc bóng dáng anh tuấn trong gương, cô làm mặt quỷ trêu anh.
"Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu." Anh cố ý thở dài. "Ai bảo anh không có nơi nào để đi, chỉ có thể ở nơi này đây?"
Kể từ đêm lễ tình nhân kia, anh gần như mỗi ngày đều qua đêm ở đây, đuổi thế nào cũng không đi. Anh kiên trì mãi, vốn là giường đơn bị đổi thành giường đôi, hộc tủ bên tường chuyển thành nơi để quần áo của anh, trong phòng tắm nhiều hơn một bộ rửa mặt, cùng dao cạo râu của nam.
Anh tình nguyện ở nhà trọ nhỏ hẹp của cô, cũng không muốn trở về khu chung cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-trum-xau-xa/2113813/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.