Ngón tay kia như tìm được trò vui, khi nhẹ khi nặng, vẽ vòng dừng lại ấn ấn, ma sát, không hề kết cấu. Hắn xoa nhẹ hồi lâu cũng không thấy buông ra, Ân Xu khó thở, há mồm cắn lên.
Bị một mảnh mềm ấm bao vây, đầu ngón tay ở bên trong giật giật, chạm tới răng và đầu lưỡi của nàng. Sầm Duẫn như được an ủi, nơi này thoải mái ấm áp, khiến hắn không khỏi muốn nếm thử tư vị bị nó bao lấy, con ngươi hắn dần tối lại.
Lấy ngón tay ra, thay vào môi hắn.
Hai làn môi dính vào nhau, môi răng giao triền, mơ hồ không rõ.
Ân Xu bị hôn đến đầu óc choáng váng, toàn thân mềm như bông, mất lực bị Sầm Duẫn nâng, mới không đến nỗi nằm liệt trên mặt đất. Nàng nức nở, phát ra mấy chữ “Công tử…”
Nhưng Sầm Duẫn căn bản không cho nàng cơ hội nói chuyện, lấp kín miệng nàng, không hề để nàng lên tiếng.
Thận Thường cách hai người thật xa, từ sau khi biết công tử và Ân Xu cô nương 'có việc không bàn mà hợp ý nhau', nhìn thấy hai người bọn họ ở bên nhau, Thận Thường lập tức trốn ra xa, tuy nói hai người này không hợp lý, Ân Xu cô nương thân phận đích xác không xứng với thế tử Thượng Kinh. Nhưng việc của công tử, hắn không thể quản.
Huống chi, bên người công tử nhiều năm như vậy chỉ có một nữ nhân là Ân Xu cô nương, Thận Thường thật hy vọng công tử có thể mang Ân Xu cô nương về Thượng Kinh.
Đau đớn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-kiep-nay/3100573/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.