Trong phòng không đốt đèn, nàng cởi áo lông chồn dày nặng, xõa búi tóc, mới đi châm ánh nến.
Mồi lửa vừa cháy, bị một trận gió dập tắt.
Người phía sau ôm eo nàng, hỏi “Đi đâu?”
Hắn dính vào nàng, nhắm hai mắt gác cằm lên vai nàng, giọng nói lộ ra lười nhác cẩu thả.
Ân Xu đúng sự thật đáp: “Bị Lý thị kêu đi nói chuyện.”
“Ừ.” Hắn nhắm hai mắt, tham lam ngửi mùi hương trên người nàng, giống một con mèo, chơi xấu trên cổ nàng.
Hắn lại hỏi “Nói cái gì?”
Ân Xu cảm thấy ngứa, muốn tránh, bị hắn đè lại, trốn cũng trốn không thoát.
“Nói chút việc trước kia.”
Người phía sau không nói gì, Ân Xu khẽ quay đầu, gọi hắn “Công tử?”
“Ừm.” Xoang mũi hắn hừ một tiếng, vốn cũng không muốn hỏi nàng, chỉ là muốn nghe giọng nói của nàng.
Ân Xu cảm nhận được hắn mỏi mệt, nói “Ta đỡ ngài lên giường nghỉ ngơi.”
Phía sau lại không có động tĩnh, một hồi lâu mới đáp: “Được.”
Cuối cùng không đốt đèn, Ân Xu cởi đai lưng cho hắn, cởi giày cho hắn, chỉ mặc áo bên trong, dìu hắn nằm xuống.
Nàng cũng cởi áo ngoài, nằm ở bên cạnh hắn.
Chờ nệm bên cạnh chùng xuống, Sầm Duẫn giơ tay kéo nàng qua để nàng gối lên cánh tay mình.
Hai người nhắm mắt, ôm nhau ngủ.
Buồn ngủ nặng nề, chậm rãi đi vào cảnh trong mộng.
Một ngày này vì chúc mừng cuộc chiến Man Di thắng lợi, Văn Uyên Đế đại xá thiên hạ, khen thưởng Sầm Duẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-kiep-nay/3100514/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.