Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Lưu Đạo Nam bị ngã đến choáng váng đầu óc, chờ anh tỉnh táo lại, mới phát hiện Nhan Lập Khải từ trong nước bò lên, đã vượt lên trước một bước, thay anh tiến hành hô hấp nhân tạo cho Vũ Khiết. Bộ dáng chuyên chú cùng nóng lòng, thật khiến anh em kết nghĩa lâu năm như anh mở rộng tầm mắt.
“Một, hai, ba... Thở... Thở...”
Đã qua khóa huấn luyện cấp cứu, tư thế Nhan Lập Khải vô cùng chính xác, tiêu chuẩn, chỉ là hiện trường không có ai có tâm tư đi quản anh có tư thế khỉ gió gì, trong mắt tất cả đều đang quan sát phản ứng của Vũ Khiết.
Nhanh lên, em nhanh tỉnh lại đi...
Nhìn chằm chằm gương mặt trắng bệch đến gần như trong suốt, Nhan Lập Khải vừa kinh vừa sợ, chỉ sợ rằng đôi mắt xinh đẹp của cô ấy sẽ không bao giờ mở ra nữa.
Không được, em không thể chết được, nếu em chết, vậy anh nên làm cái gì bây giờ?
Anh vừa dùng sức giúp tim phổi cô có thể hồi phục, vừa cầu xin trời đất.
Em mau mở mắt ra đi, cho dù là trừng mắt nhìn anh cũng không được, chỉ cần em có thể tỉnh lại.
Anh không thể không có em, anh không thể mất em, anh không làm được...
Anh nguyện ý trả giá tất cả, chỉ cầu mong vãn hồi sinh mạng của em...
Đúng vậy, tất cả...
“Hừ...” Rốt cuộc, một ngụm nước từ trong miệng Vũ Khiết phun ra. “Khụ, khụ, khụ...” Cô thống khổ dữ dội ho khan.
“Tốt quá, cô ấy tỉnh rồi!”
Đám người vây xem không nhịn được hoan hô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-hoa-hoa-cong-tu/106330/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.