Nhưng mà sao Lâm Diệu đi vệ sinh mãi mà chưa thấy ra. Người phụ nữ kia đã lấy được mỹ phẩm và về rồi, thế mà anh ấy còn chưa ra, chẳng nhẽ Lâm Diệu bị Tào Tháo đuổi? Vừa nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến. Sắc mặt anh có vẻ khó coi, chắc là vì đi ngoài nên mất nước.
- Anh sao thế? - Tôi hỏi.
- Bụng khó chịu quá, em làm xong chưa? - Lâm Diệu hỏi.
- Đợi anh một lúc rồi, đi thôi, mau đi chụp ảnh thôi!
- Ừ đi!
- Hôm nào cưới nhớ đến tớ trang điểm nhé, bảo đảm cậu hài lòng! - Tiểu Phụng nói chen vào.
- Chắc chắn rồi!
Kể từ sau khi đi vệ sinh, Lâm Diệu bỗng trở nên là lạ, cứ nhìn tôi định nhưng lại thôi. Điều này khiến tôi nghi ngờ anh ấy không muốn chụp ảnh cưới với tôi nữa. Giờ hối hận rồi chứ gì? Đừng mơ! Để khiến anh nói ra vấn đề, tôi đành phải im lặng không hỏi anh có chuyện gì. Cả hai chúng tôi ai nấy đều có tâm sự, thờ ơ phối hợp với thợ chụp ảnh chụp cho xong.
Lúc xem lại kết quả ở trên máy tính, tôi cảm động đến rơi lệ, nắm chặt lấy tay Lâm Diệu, sau này chúng tôi sẽ không bao giờ chia lìa nữa!
Một tuần nghỉ phép trôi qua rất nhanh, tôi lại bắt đầu vùi đầu vào công việc. Lâm Diệu từng có ý bảo tôi không cần đi làm, nhưng bị tôi từ chối. Tôi cảm thấy phụ nữ nhất định phải có sự nghiệp của mình, cho dù không thể làm rạng danh tổ tiên nhưng ít nhất cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-con-rua-vang/75490/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.