Anh từng hẹn hò với một cô gái, dáng không cao lắm, cũng không xinh, chẳng xứng với anh chút nào, nhưng gia đình cô gái một mực phản đối, ngay cả khi hai người ở chung với nhau rồi mà nhà gái cũng không đồng ý. Nghe nói là bởi vì mấy cậu của anh họ tôi tính tình đều như xã hội đen, hơn nữa lại mở sòng bài. Về sau hai nữa hết cách đành phải chia tay nhau. Anh họ tôi buồn lắm, nhưng tôi đâu giúp gì được? Nếu như không phải Lưu Hi Hoa nhắc đến chuyện này, có khi tôi còn chẳng nhớ chuyện anh tôi cần một người vợ.
Tôi bàn bạc chuyện này với bố mẹ anh trước. Hai bác nghe nói đối phương đã có thể sắp xếp công việc cho anh họ tôi, lại cộng thêm việc họ hàng có người làm chủ thầu xây dựng nên đồng ý ngay, bảo tôi sớm lo liệu chuyện gặ. Tôi buồn rầu nghĩ: “Nhà các bác cũng đâu thiếu thốn gì, thế mà đã bao giờ cháu được thơm lây tí nào đâu?”. Nhưng giờ chẳng phải lúc tính toán so đó, chuyện này để xem ý anh họ tôi ra sao đã.
Anh họ tôi nghe xong liền bảo cứ gặp mặt trước đã. Nhìn bộ dạng lười nhác của anh, lửa giận trong lòng tôi liền bùng lên. Tôi vung tay vỗ đánh bốp một cái vào đầu anh. (Chiêu này tôi cũng chẳng biết mình học của anh nữa.)
- Em nói cho anh biết, nếu như không thành thì thôi; còn nếu như thành, anh biết điều một chút cho em nhờ, có việc rồi thì làm ăn cho tử tế, có bạn gái thì đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-con-rua-vang/75484/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.