Các đồng nghiệp quả nhiên rất nể mặt, không chỉ đến đông đủ mà còn gọi cả sếp cùng đến. Cũng may là tôi đã có sự chuẩn bị vì biết rằng bọn họ sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào phô bày bản thân. Vừa vào đã thấy, ai nấy ăn mặc đẹp đẽ, trang điểm chải chuốt cầu kỳ. Chỉ có điều tôi cũng đã có sự chuẩn bị để không thua chị kém em, tôi đã kéo Mạc Lãnh đến cửa hàng quần áo, thay đổi hoàn toàn diện mạo của mình.
Lâm Diệu và Dương Lệ Lệ ngồi cạnh nhau, đang nói chuyện vui vẻ, hai người cười với nhau rất ngọt. Tốc độ của Lệ Lệ quả là phi thường. Tôi ngoảnh đầu lại nhìn, thấy sếp đang bị một đám con gái giỏi nịnh bao vây, cười tươi như hoa.
Cảnh tượng này thật tình tứ, lãng mạn... nhưng nhân vật chính có còn là tôi không?
- Đã nhìn thấy chưa, ai nấy đều lẳng lơ như vậy đấy! - Tôi quay sang nói với Mạc Lãnh bằng giọng khinh khỉnh.
- Cậu nên đắc chí mới phải, tớ nghe Ngũ Dật Thiên nói trong công ty chưa có ai bày tiệc cảm ơn sư phụ bao giờ đâu!
- Đương nhiên rồi, ha ha!
Mọi người nhìn thấy Mạc Lãnh đến liền đứng hết cả dậy, nói rằng Tổng giám đốc Ngũ cử phu nhân đến dự tiệc là nể mặt Lâm Diệu lắm đấy. Chỉ có điều, sao sếp cứ nhìn tôi chòng chọc thế?
- Mau ngồi xuống đi! Mọi người đã đến đông đủ rồi thì gọi món đi! - Mạc Lãnh vừa được người ta gọi một tiếng là phu nhân tổng giám đốc đã rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-duoc-con-rua-vang/75474/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.