Diệp trường Tuyết ngốc lăng lăng nhìn nam tử trẻ tuổi trước mặt, thật lâu không nói nên lời. Tại hắn chỉ ra phía sau, nàng càng ngày càng phát giác ra không đúng. Bắt đầu từ lúc dị tượng kết thúc đến này, hết thảy mọi người đều chỉ nhìn chăm chăm vào Thượng Cổ Linh bảo mà mất đi cảnh giác với tình huống diễn biến quanh mình.
Không.
Ngay cả không để ý đến Thượng Cổ Linh bảo như Nguyệt Kính hồ tu sĩ bọn họ cũng bị che mắt. Bọn họ quá chú tâm vào sự hiện diện của ma tu mà không để ý đến sự khác thường của Hoàng gia.
Đúng, so sánh với ma tu ngày ngày làm loạn, ngày ngày giết người làm ác, sự hiện diện của Hoàng gia quá thấp. Bọn họ chủ động nhả ra Thượng cổ Linh bảo làm cho người ta vô ý thức quên đi bọn họ. Đã hết giá trị lợi dụng thì sao cần chú ý?
“Sư thúc…” Lữ Như Yên lo lắng nói.
Nàng biết tình huống không đúng, có thể là rất xấu, nhưng hiện tai nàng chính là không biết nên làm gì cả.
Diệp Trường Tuyết không để ý đến nàng. Nàng cũng hoang mang chẳng kém gì người sư chất xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành này. Nàng nghiêm túc hỏi nam tử anh tuấn đứng cách nàng không đến ba thước:
“Trần tiểu hữu, ngươi nghĩ chúng ta tiếp theo nên làm như thế nào?” Trong lúc vô thức, xưng hô của nàng với hắn cũng trở nên kính trọng hơn nhiều.
Trần Nguyên một lần nữa lắc đầu:
“Vãn bối cũng không biết. Trước mắt, thông tin của chúng ta quá ít. Chưa nói đến tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/223674/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.