Trần Nguyên chưa từng hỏi thăm qua về thiên kiêu luận đạo hội. Chẳng khó khăn gì để tìm ra nơi này. Hắn có thể một mạch thẳng đến địa điểm điểm diễn ra. Cả Viên Minh thành đang sôi trào vì sự kiện, tại nơi nào tụ tập đông đảo nhất tu sĩ trẻ tuổi thì đó là nơi cần tìm.
Hắn đến thì đã không sớm. Trước lối vào nơi luận đạo đã đứng đầy nhóc người. Cả con đường dài hàng dặm trở nên lộn xộn, huyên náo không ngừng.
Trần Nguyên vốn định trực tiếp tiến vào thì nghe được thanh âm quen thuộc:
“Trần công tử, thật là trùng hợp.” Lữ Như Yên tươi cười đi đến, bước đi duyên dáng, thướt tha hút hồn không biết bao nhiêu nam tính tu sĩ.
Hà Tiểu Thu tại phía sau trợn trắng mắt liếc nhìn sư tỷ một cái, thầm nghĩ: ‘Cái gì là trùng hợp, ngươi cũng đã đứng đợi trọn vẹn một nén nhang.’
Bất quá, nàng học được bình tĩnh rất nhanh, cùng với đại sư huynh chào hỏi.
“Ba vị, thật là có duyên.” Trần Nguyên đáp.
“Cái kia, nếu đã gặp mặt, chẳng bằng Trần huynh cùng chúng ta đi vào, huynh thấy thế nào?” Tần Xuyên đề nghị.
“Cầu còn không được, mong Tần huynh chiếu cố.” Trần Nguyên tự nhiên không từ chối, có người đồng hành, tự nhiên giúp hắn bớt đi nhiều phen công phu thăm hỏi tình báo.
Cửa vào lớn lắm, cao đến năm, sáu trượng có hơn, bên trên khắc họa đầy những đồ văn phức tạp, một loại cảm giác thần bí, huyền ảo đập vào mắt tất cả những người bước qua, tựa như bản thân được tắm mình trong đạo vận,hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/223659/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.