“Thật đông.”
Không biết vì lý do gì, Viên Minh thành những ngày này có thật nhiều tu sĩ qua lại. Mặc dù nói, quy mô của Viên Minh thành rất lớn, dân cư thường chú có thể lên đến bảy, tám trăm vạn, nhưng cũng không thể có nhiều người đến như thế này.
“Mà lại đều là tu sĩ trẻ tuổi.”
Trần Nguyên dùng khởi nguyên nhãn thăm dò, những tu sĩ đến đây có nam, có nữ. Nam phong thần tuấn lãng, nữ yểu điệu thướt tha, ai nấy đều sở hữu nhan trị cực cao.
Bất quá, tu vi không thể nào cao được. Phần lớn họ đều là Nhị phẩm tu sĩ, lác đác vài kẻ đột phá đến Tam phẩm.
Cốt linh chưa đến ba mươi, tu vi có thể cao đi đâu được?
“Là có hoạt động gì đặc biệt?”
Tuy nhiên, Trần Nguyên không có quá để tâm đến chi tiết này. Đối với hắn mà nói, càng nhiều người, càng náo nhiệt, như thế lại là một cái lợi. Bởi vì, hàng rong cũng theo đó mà nhiều hơn.
Phải, Trần Nguyên muốn nhặt nhạnh chỗ tốt từ quầy bán hàng rong ven đường.
Thế giới này có nhiều thứ tốt như vậy lắm. Thế giới này, cơ duyên có đầy đất, cái gì một táng, cái gì bí cảnh, bảo vật không phải ngày ngày đều xuất thế, nhưng mỗi lần một mộ táng được khai quật hay bí cảnh mở ra thì bảo vật tuôn trào như thủy triều.
Đa phần số bảo vật ấy được tông môn, thế gia cầm đi. Nhưng một lượng không nhỏ trong đó rơi vào tay tán tu. Ai bảo tán tu số lượng đông đảo như vậy?
Càng là trong đó, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/223652/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.