Khi nhóm người Trần Nguyên được Đông Liên phu nhân dẫn tới thì phòng khách lớn của Ngọc Lâm phủ bây gì đứng đầy tu sĩ. Có cả thảy gần một trăm vị, tu vi thấp thấp cũng đạt tới Nguyên Hải cảnh giới( tương đương Nhị phẩm hậu kỳ),một bộ phận không nhỏ thì càng là đạt tới Nguyên Thần cảnh giới.
Trần Nguyên liếc mắt một chút vào đại sảnh. Hắn xem như nhìn ra, những người này, nếu như không phải là nhân vật quan trọng của Ngọc Lâm hồ thì cũng là nhân vật tâm phúc, thời gian dài kề bên Ngọc Lâm đ*o nhân, Đông Liên phu nhân cùng mấy vị nhân vật hạch tâm trong gia tộc này.
Bầu không khí nặng nề một cách quỷ dị.
"Ngọc Lâm tiền bối, các vị đạo hữu, gặp mặt." Trần Nguyên tới, chắp tay chào hỏi với đám người. Nhóm người Thanh Uyển, Dược Huyên Huyên theo sau có lễ.
"Các vị tiểu hữu, các ngươi rốt cuộc đã tới." Ngọc Lâm đ*o nhân lên tiếng, thanh âm mang theo mấy phần nặng nề cùng mệt mỏi.
Quá nửa số người có mặt trong đại sảnh, hoặc cùng đám người Trần Nguyên có lễ, hoặc quăng tới cho bọn hắn ánh mắt thân thiện. Thời gian hai tháng rưỡi, chiến đấu với Tà Ma hơn mười trận lớn nhỏ, hết thảy những đóng góp đó để cho tu sĩ của Ngọc Lâm hồ cải thiện cách nhìn tương đối nhiều với nhóm người Trần Nguyên. Nói một cách dễ hiểu, không có gì dễ dàng kéo con người ta lại gần nhau bằng sát cánh trên chiến trường, cùng nhau trải qua chiến đấu.
Trần Nguyên hỏi: "Ngọc Lâm tiền bối cho gọi chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087444/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.