Nhận ra bầu không khí không ổn, Đông Liên phu nhân vội vàng xen vào, nói: "Phụ thân, phản ứng này của người là sao vậy? Trần đạo hữu và các vị đạo hữu này đã từng cứu chúng ta khỏi Tà Ma truy kích. Nếu như không có các vị đạo hữu ra tay giúp đỡ, chúng ta có lẽ không về được đến Ngọc Lâm hồ."
"A?" Ngọc Lâm đ*o nhân bất ngờ thốt lên. Hắn trước đó nhận được tin truyền về từ nữ nhi hết sức ngắn gọn, không hề đề cập đến chuyện này. Hắn hỏi thăm: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
"Nhấc lên chuyện này, vậy phải kể đến thời điểm hai vị trưởng lão liều mình chống cự Tà Ma, cầm chân chúng tại Đông Liên thành cho chúng ta có cơ hội chạy thoát. Sau đó... " Thanh âm của Đông Liên phu nhân trong trẻo dễ nghe. Lời lẽ của nàng ngắn gọn mà đủ ý, đem quãng đường mà các nàng chạy thoát Tà Ma truy kích, một đường thông suốt từ Đông Liên thành về tới Ngọc Lâm hồ trong hơn một tháng này diễn giải lại một lần. Tại đó, nàng đặc biệt nhấn mạnh tới nhóm người Trần Nguyên từng giúp đỡ các nàng ra sao, chiếu cố các nàng trong thời gian này như thế nào.
Ngọc Lâm đ*o nhân nghe vậy thì sửng sốt. Hắn không khỏi áy náy hướng về nhóm người Trần Nguyên xin lỗi, nói ra: "Lão phu chân thành đa tạ các vị tiểu hữu đa xuất thủ cứu giúp nữ nhi. Vừa rồi, là lão phu thất thố. Mong các vị tiểu hữu lượng thứ."
"Tiền bối khách khí. Chỉ là một chút hiểu lầm nhỏ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087442/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.