Tà Ma tập kích bất ngờ để cho Thôi Nguyên thành những ngày này đề cao cảnh giới đến mức sâm nghiêm. Thời thời khắc khắc đều có mấy đội hộ vệ quân kết thành đoàn đi tuần trong ngoài thành trì. Phía trên càng là có từng tốp, từng tốp Nhị phẩm tu sĩ cưỡi pháp khí phi hành, lần lượt giám sát phạm vi trăm dặm xung quanh. Thậm chí, ngay cả thành chủ, phó thành chủ cùng với mấy vị Tam phẩm Đại tu sĩ của Khương gia cũng đích thân xuất mã, thường xuyên chính mình tọa trấn, quan sát thế cục.
Bước ra đường lớn, Trần Nguyên đã không còn thấy con phố đông vui náo nhiệt như trước. Ở trong mắt hắn, người người đi đường chỉ có vội vã, hoảng hốt cùng lo lắng. Ngay cả đám hộ vệ quân cũng không che giấu chút nào căng thẳng cùng phiền muộn.
Trần Nguyên nói khẽ: "Xem ra, Tà Ma một lần tấn công đã để lại trong lòng tu sĩ Thôi Nguyên thành bóng ma tâm lý cực lớn."
Đi bên cạnh hắn, Lục Thiên Tuyết gật đầu đồng tình: "Có thể không bị ám ảnh sao được? Lực lượng của Tà Ma vốn áp đảo tu sĩ trong thành quá nhiều. Nếu như không phải có tiền bối ra tay kịp thời, cho dù Thôi Nguyên thành có hộ thành đại trận, lại có nhiều thủ đoạn hơn nữa thì chí ít cũng phải hao tổn phân nửa tu sĩ mới đẩy lui được lần Tà Ma xâm lược này."
Dừng một lúc, nàng bổ sung: "Bây giờ, nào có ai biết, Tà Ma có thể lúc nào mới quay lạ lần nữa. Thậm chí, lần tấn công tiếp theo liệu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087425/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.