Kinh thành Thanh Lạc Vương triều giờ đây trở thành một mảnh hỗn lạc. Với sự xuất hiện của những tu sĩ đến từ nhiều phe thế lực khác nhau, những chuyện như cướp bóc, giết người, đốt nhà, bắt bớ nô lệ là không thể tránh khỏi. Nhiều phe phái như vậy, ai có thể quản ai? Một tên tướng lĩnh của Thái Nguyên Vương triều lại chẳng thể ra lệnh cho nội môn đệ tử của tông môn không phụ thuộc bọn hắn, một tên ngoại môn trưởng lão của tôn môn nọ lại chẳng thể nói gì một đám đệ tử thế gia. Trong khi đó, các Ngũ phẩm Chân nhân, những cao tầng chân chính, có thể định ra mọi chế ước, ước thúc các tu sĩ tầng dưới chót thì lại đang quá bận rộn để chú ý tới những việc cỏn con ấy. Bọn hắn đích thực là bận rộn. Bọn hắn không chỉ gấp gáp tìm lại năm kiện chí bảo truyền thừa thất lạc của Thanh Lạc Vương triều mà còn bận bịu thương nghị, chia sẻ tài nguyên, lãnh thổ của Thanh Lạc Vương triều. Đến nỗi, việc ổn định lại xã hội, an định lại đời sống người dân là trách nhiệm của những vị quan nội chính tài năng, nghĩa vụ của những trưởng lão thành thạo xử lý nội vụ.
Bất quá, dù là vị quan nội chính tài năng nhất hay vị trưởng lão thành thạo xử lý nội vụ nhất cũng khó mà trị được tình huống ở kinh thành. Một là vì nơi này bị tàn phá quá nặng nề trong cuộc chiến vừa rồi khiến cho người ta do dự có nên hay không tái kiến thiết tòa thành này. Hai là nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087404/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.