Nam tử rốt cuộc bước ra. Gương mặt tuấn mỹ đến cực điểm, vượt qua hết thảy định nghĩa và giới hạn của phương thiên địa này, khiến cho cả ý chí thế giới không chịu được mà phải phai mờ, cúi chào trước nó. Phong thái của hắn, vừa oai hùng tuấn ngạn, bễ nghễ thiên hạ như một tôn thần đế, quân lâm thiên hạ, lại ẩn chứa trong đó nét ôn hòa khiêm cung, nho nhã lễ độ tựa của bậc quân tử trong thư tịch. Mỗi bước đi, mỗi cử động, mỗi động tác của nam tử này khiến cho toàn bộ thế giới mất đi màu sắc của nó để tôn lên sự nổi bật của hắn.
Liễu Yên và Hiểu Mộng nhìn ngây người. Trong một chốc lát, con mắt của các nàng ngây ngốc nhìn nam tử kia không dứt ra được. Mọi ý nghĩ, mọi ý niệm và toàn bộ ý thức đều chỉ chăm chú về phía hắn, tựa như toàn bộ thế giới của hai nàng chỉ còn có người này mà thôi.
Qua thật lâu, hai nữ tử mới lấy lại tinh thần.Gương mặt các nàng đỏ bừng, vành tai nóng hôi hổi. Các nàng không thể tin được, chính bản thân sẽ có một ngày si ngốc như vậy ngắm nhìn một nam tử chỉ bởi dung mạo của hắn. Theo bản năng, cả hai nàng cúi thấp đầu xuống. Tâm tình, đã xấu hổ, e thẹn, lại có chút kích động của một thời thiếu nữ không hiểu lại nhen nhóm lên trong trái tim. Đặc biệt là Liễu Yên. Đã bao nhiêu năm rồi kể từ lần cuối nàng có loại cảm xúc này? Nàng không nhớ nữa. Có lẽ là chưa từng đi.
Bất quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087366/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.