Hai người Tô Thần và Hiểu Mộng khẽ run lên nhìn kẻ đến mang theo địch ý không chút nào che giấu. Khí thế kinh khủng của hắn đã hoàn toàn phong tỏa phong tỏa hoàn toàn phương viên hai mươi dặm của Thanh Liễu hồ, khiến cho phiến không gian này như đọng lại bởi lớp bùn đặc sệt. Mọi cử động đều trở nên khó khăn, ngay cả hô hấp cũng trở nên thật nặng nề.
Để cho người ta cảm thấy khó chịu nhất chính là hai con mắt tham lam ẩn chứa những điều dơ bẩn, xấu xa và ô uế trên gương mặt nhăn nheo, xấu xí của hắn đang không kiêng nể chút nào nhìn chằm chằm, soi mói từng phân từng tấc trên cơ thể hoàn mỹ của Hiểu Mộng tiên tử. Gương mặt xinh đẹp của Hiểu Mộng đỏ bừng, vừa thẹn lại vừa giận. Ánh mắt của nàng trở nên băng lãnh lạ thường. Sát ý từ trên người nàng trong nháy mắt phun trào. Nếu như không phải còn một chút ý chí níu kéo lấy, nàng tựa như sẵn sàng xông lên, chém đối phương thành mảnh vụn, móc ra hai con mắt của đối phương, nghiền nát chúng thành tro.
“Tiểu mỹ nhân, ta khuyên ngươi đừng làm ra chống cự vô ích. Nếu không, đừng trách ta không biết thương hoa tiếc ngọc, rồi ngươi lại phải chịu thống khổ thể xác không cần thiết.” Đối phương bỗng nhiên lên tiếng, thanh âm khàn khàn, già dặn như một cái máy cũ kỹ để người ta vừa khó nghe, vừa vô ý thức nổi da gà. Đồng thời, khí thế trên người hắn bỗng nhiên tăng mạnh, hướng thẳng về phía Hiểu Mộng mà ép tới, đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087362/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.