Chương trước
Chương sau
“Đệ nhất hoa khôi xuất các biểu diễn? Không trách, Thanh Tiên Lâu khách nhân đông đảo đến như vậy?” Trần Nguyên một bên nghe ngóng, một bên quan sát tình huống.
Muốn biết Thanh Tiên Lâu hấp dẫn đàn ông đến mức nào? Chỉ cần nhìn đến bên ngoài con phố sáng quắc ánh đèn, phồn hoa náo nhiệt cũng bị nam tử, từ trẻ tuổi đến trung niên, từ đám phàm nhân làm việc chạy vặt cho đến Tam phẩm Đại tu sĩ chen chân đứng kín mít phạm vi trăm trượng có thừa và còn đang tiếp tục tăng lên. Số người có lẽ đã sớm chạm đến con số vài vạn, thậm chí đột phá mười vạn chưa biết chừng. Sở dĩ, Trần Nguyên có thể vượt qua nhóm người, nhẹ nhõm đi vào Thanh Tiên, ấy cũng là vì hắn vận dụng tu vi hơn người, âm thầm không một tiếng động lách qua đám đông cuồng nhiệt kia.
Bất quá, nhiều người như vậy tụ tập tại bên ngoài Thanh Tiên Lâu, số lượng người có thể chân chính đặt chân vào trong lại không nhiều. Có lẽ, khoảng chừng một phần mười chăng? Nguyên nhân chỉ bời vì Thanh Tiên Lâu tiêu phí thật sự là đắt đỏ lắm. Động một chút là mười mấy, hai mươi, ba mươi viên linh thạch. Một tên Nhất phẩm tán tu tu sĩ thông thường, trong túi lưu động thường không quá một trăm viên. Nếu như thật sự đặt chân vào Thanh Tiên Lâu, không qua thời gian một khắc đồng hồ, mấy lần gọi rượu, bọn hắn sẽ chân chính trắng tay. Tới lúc đó, bản thân bọn hắn liền xấu hổ, tình huống trở nên hết sức lúng túng. Linh thạch kiếm không dễ, đặc biệt là với tán tu, nào có ai sẽ phung phí vô ích như vậy.
Dẫu là không có cơ hội đặt chân vào Thanh Tiên Lâu, vẫn có thật nhiều người bỏ, bỏ xuống công sức và thời gian, cuồng nhiệt đứng chờ ở bên ngoài lâu các, chờ đến khi nữ thật trong lòng bọn họ xuất hiện. Hiểu Mộng tiên tử, Hoa khôi đầu bảng của Thanh Tiên Lâu, bài danh thứ hai trên bảng Thập Đại mỹ nhân của Đại Càn Vương triều. Muộn ngày hôm nay,, nàng sẽ xuất hiện tại trên lầu các cao nhất của Thanh Tiên Lâu, diễn tấu nhạc khí.
Xuân Mai, tại một đường dẫn Trần Nguyên tiến vào bên trong sảnh đường Thanh Tiên Lâu,một bên hé miệng cười: “Công tử thế nhưng có biết, hôm nay Hiểu Mộng tiên tử không chỉ có diễn tấu nhạc khí đơn giản như vậy. Nghe nói, nàng lần này sẽ lựa chọn một vị công tử tài hoa hơn người, thiên tư trác tuyệt, anh tuấn tiêu sái để cùng nàng tại một chỗ uống rượu ngắm trăng, cộng ẩm luận bàn, thảo luận đại đạo.”
Trần Nguyên không có chút nào hứng thú. Cùng một chỗ uống rượu ngắm trăng? Cộng ẩm luận bàn? Thảo luận đại đạo? Nàng cho rằng Hiểu Mộng tiên tử của nàng là Lục phẩm Chân quân tu vi hay sao mà tô vẽ nhiều như vậy danh từ đẹp đẽ. Hắn ngược lại cảm thấy, đây là thủ đoạn kinh doanh mà thôi. Không phải sao? Trong tiểu thuyết huyền huyễn liền mô tả không ít rồi. Chưa biết chừng, vị Hiểu Mộng tiên tử nọ còn là môn phái nào đó Thánh Nữ, Ngọc Nữ, Đại Sư tỷ,... phụng mệnh tới đây thực hiện âm mưu không muốn người biết.
Trái lại, Trần Nguyên đưa cho Xuân Mai ba viên Nhị phẩm Linh thạch, hỏi thăm: “Gần đây, Thanh Tiên Lâu có người mới nào ra vào?”
Xuân Mai nhìn thấy linh thạch,hai mắt sáng lên. Động tác của nàng cực nhanh, thu vào trong tay ba viên linh thạch, nụ cười trên mặt càng sâu hơn. Theo quy tắc, những linh thạch khách nhân boa riêng này đều thuộc về các nàng, không cần nộp lên Thanh Tiên Lâu. Mà ba viên Nhị phẩm Linh thạch, này quả thực là số tiền không nhỏ, trực tiếp bằng phân nửa buổi tối bán thân, bán mình, bán cả tôn nghiêm của nàng.
Xuân Mai mỉm cười quyến rũ: “Không biết, công tử muốn hỏi là dạng người gì? Là cô nương mới tới sao? Hay là tiên tử, hoặc lại nói là vị nào?”
Từ cái nhìn của nàng, đối phương hẳn là hỏi Thanh Tiên Lâu có cô nương nào mới xuất các. Luôn luôn có những nam nhân ưa thích dạng này tiểu cô nương, chưa có kinh nghiệm, thân thể còn trong sạch, biểu cảm còn e dè, sợ hãi, ngây thơ chưa trải sự đời.
Tuy nhiên, lần này nàng đoán sai. Trần Nguyên không phải muốn nghe những thứ này. Hắn cần là thăm dò ra tin tức về tên kẻ địch, người đã tiến vào Thanh Tiên Lâu hôm nay. Lại trải qua mấy lần ám chỉ, dẫn dắt, cuối cùng, Xuân Mai không mang lại cho hắn đáp án thỏa mãn, Trần Nguyên đành phất tay: “Thôi, ngươi cứ đi làm việc của ngươi đi.”
“Vâng, công tử, tiểu nữ tử cái này xin phép cáo lui.” Xuân Mai khẽ khom người hành lễ, cái éo nhỏ lắc lư, điệu đà như một con rắn, thân hình nhanh nhẹn lui đi.
Bảy tầng Thanh Tiên Lâu thông thường không mở ra hai tầng cao nhất, đối ngoại khách nhân chỉ phục vụ năm tầng dưới. Tại số tầng càng lên cao, không gian càng thoáng đãng, trang trí càng xa hoa, họa tiết càng thêm tinh tế, tỉ mỉ, tương ứng, giá trị phục vụ và yêu cầu thân phận khách nhân càng cao. Khoảng không gian trung tâm Thanh Tiên Lâu thì để trống tựa như một cái giếng trời, thế nhưng diện tích thì to lớn hơn nhiều, cỡ như nửa cái sân bóng, trôi nổi ở giữa không gian là một cái sân khấu biểu diễn có thể nâng lên, hạ xuống, để cho khách nhân tại bất cứ tầng nào cũng có thể trông thấy. Mỗi tầng còn chừa ra một vùng không gian riêng được ngăn thành mười mấy phòng độc lập, riêng tư và kín đáo, xếp tại phía ngoài cùng, xa cách khỏi phần sân khấu và giếng trời trung tâm ồn ào, đông đúc. Đây là nơi mà mỗi một vị khách quý, nếu như có nhã hứng, không thích cùng người lạ hưởng thụ vui vẻ, thì có thể chi thêm linh thạch, đặt nghe hòa tấu hay đơn độc tâm sự cùng các cô nương. Đến nỗi, muốn cùng nữ tử phong trần chung hưởng một đêm, vậy Thanh Tiên Lâu lại có một gian hậu viện riêng biệt, tách rời với tòa lầu các chính, gồm cực kỳ nhiều phòng, chuyên dụng để thỏa mãn bất kỳ sở thích nào của khách nhân, dù nó có quái gở và lạ đời đến đâu đi chăng nữa.
Trần Nguyên tùy ý điểm một bàn trống tại tầng thứ ba, ngay kế bên khoảng không trống trải thông suốt bảy tầng, hướng thẳng lên phía trên là bầu trời đêm tối, đã có những vì sao lấp lánh đầu tiên, soi rọi thứ ánh sáng và năng lượng huyền bí xuống phương này thế giới. Mà vị trí hắn chọn, là vừa vặn là trung tâm của tòa lầu các khổng lồ này, càng là thuận tiện giám sát vị trí của mục tiêu cần truy tìm. Hắn cũng không vội tới bắt đối phương. Trước hết, hắn cần làm rõ tình hình tại nơi này. Hắn đã chọn nơi này cư trú, như vậy, khả năng nơi đây còn có đồng bọn là không thấp, hành động lỗ mãng rất có thể gây nên tình trạng rối loạn.
Trần Nguyên ngồi xuống chưa lâu thì có một nữ tử, ăn mặc diêm dúa, gương mặt có chút nhan sắc, tô son bôi phấn đậm đà đến tiếp đãi: “Công tử thế nhưng có yêu cầu gì, nô gia sẵn lòng phục vụ.”
Vừa nói, bàn tay nàng còn khéo léo chạm nhẹ vào cánh tay hắn. Dẫu chỉ là cái chạm rất nhẹ nhưng lại để cho người ta cảm xúc mười phần, cộng thêm hương thơm ngát từ trên người nữ tử này tỏa ra, có tính xâm chiếm cực mạnh, xông thẳng vào mũi người ta để cho nam tử thông thường khó mà kìm lòng, và lại càng khó hơn khi đôi gò bồng trắng muốt, êm ái, đầy đặn như thể sắp phá vỡ lớp lụa mỏng mà ra cứ như trực chờ áp sát thân thể.
Trần Nguyễn khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng đẩy người nữ tử ra một khoảng cách, nói: “Một bình Thanh Linh tửu, một đĩa Tam giai Linh Ngưu thịt khô. Trước mắt như vậy đã.”
Nghe vậy, nữ tử kia nụ cười thật sâu không khác Xuân Mai lúc trước là bao. Bởi cũng như người kia, nàng biết, đây là một vị khách lớn. Thanh Linh tửu là Tam giai Linh tửu, thanh hương cực thơm, hương vị không quá nồng nhưng dư vị thì bất tận. Quan trọng hơn, Thanh Linh tửu còn ẩn chứa trong đó lượng linh khí khổng lồ cùng với phụ gia thêm vào khi nấu rượu có tác dụng thanh tỉnh tinh thần; cho dù là Tam phẩm Đại tu sĩ uống vào cũng có công dụng tăng tiến một tia tu vi. Mà Tam giai Linh Ngưu thịt khô cũng là như vậy. Thân là thịt Tam giai Linh thú, năng lượng ẩn chứa trong đó nhiều không thể tả, cùng với Thanh Linh tửu không sai biệt lắm. Đặc biệt là lượng huyết khí khổng lồ bên trong Linh Ngưu, đối với tu sĩ luyện thể có tác dụng trợ giúp cực lớn. Cả hai món này cùng một chỗ, giá trị tiền cộng lại phải đến gần một ngàn linh thạch, so với một kiện Nhị giai Thượng cấp pháp khí cũng không rẻ hơn. Mà Nhị giai pháp khí là vũ khí sử dụng nhiều lần, trong khi Linh tửu và thịt Linh Ngưu chỉ có thể ăn, uống một lần mà thôi.
“Vâng. Nô gia cái này ngay lập tức đi chuẩn bị cho công tử.” Nữ tử ỏn ẻn đáp lại. Dừng một lát, nàng lại hỏi: “Phải chăng, công tử có muốn một, hai cô nương đến hầu hạ công tử? Không dám dối gặt công tử, Thanh Tiên Lâu chúng ta mới đến một nhóm cô nương, thân thể trong sạch, chưa hề nhiễm bẩn, cực kỳ trẻ trung, nhan sắc cực giai, chỉ là các nàng còn thiếu một chút kinh nghiệm.”
Đối mặt với một vị khách lớn như thế, nữ tử nào dám lãnh đạm. Một khi giới thiệu, nàng tất nhiên là phải đề cử thứ tốt nhất, nổi tiếng nhất, cũng là đắt đỏ nhất một nhóm.
Nào ngờ, Trần Nguyên không kiên nhẫn nói: “Này thì không cần. Ngươi lui xuống trước đi.”
Nữ tử không càm lòng cứ như vậy. Nàng do dự một chút, nói ra: “Nếu như công tử muốn cô nương có nhiều kinh nghiệm, cứ việc nói cho nô gia. Nô gia có thể lấy danh tiếng của Thanh Tiên Lâu đảm bảo, từng cô nương đẹp như thiên tiên, cao lạnh, quý khí, ôn nhu, hoa quý,... công tử muốn bất cứ phong thái nào, chúng ta đều có thể đảm bảo. Thậm chí, nếu như công tử muốn, cho dù là tu sĩ, thậm chí là Nhị phẩm tu sĩ, chúng ta đều có thể đáp ứng.”
Trần Nguyễn khẽ giật mình: “Các ngươi lại còn có cả tu sĩ phục vụ?”
Trong ấn tượng của hắn, từng cái tu sĩ đều một lòng tu luyện, từng cái đều có ẩn sâu trong lòng mình kiêu ngạo cùng lòng tôn nghiêm. Đặc biệt là nữ tu sĩ, bọn hắn đối với chốn hồng trần này cực kỳ xem thường. Mặt khác, thế giới này dù khốc liệt, thế nhưng đối với tu sĩ kiếm linh thạch lại không khó. Nếu như bí quá, liền có thể đầu nhập vào gia tộc, tông môn nhỏ, trở thành cung phụng hoặc thuộc hạ. Thậm chí, coi như không tìm được nơi đầu nhập vẫn có thể làm tán tu, săn giết hung thú, tìm kiếm bảo vật sống tạm qua ngày. Nào có nữ tu sĩ nào chịu hạ mình, đến nơi phong trần này, ủy khuất bán thân thể?
“Có.” Nữ tử đáp lại đầy tự tin: “Thanh Tiên Lâu chúng ta lúc nào cũng có. Cho dù là Nhị phẩm tu sĩ cũng có. Công tử thế nhưng phải biết, tại một số vùng nông thôn Nhị phẩm thế gia, Nhị phẩm là cao cao tại thượng lão tổ, che chở nguyên một dải đất mấy trăm dặm, bá chủ một phương. Bây giờ nũng nịu nằm trên giường, tùy ý để công tử nhào nặn, dày vò, cảm giác đó há không phải là tuyệt quá thay?” Vừa nói, nữ tử lại vừa che miệng cười, ánh mắt giống như nói với hắn: một bộ này, ta đã gặp nhiều.
Không thể không nói, chiêu bài này của Thanh Tiên Lâu quả thực là hấp dẫn chết người. Đại đa số nam nhân luôn có dục vọng chinh phục. Đặc biệt là đối với nữ tử, dục vọng chinh phục này càng lớn, càng sâu đậm, đến mức, tựa hồ như bản năng. Nữ nhân càng mạnh mẽ, địa vị càng siêu nhiên, khí chất càng cao quý, dục vọng chinh phục của nam nhân càng mạnh mẽ. Nếu như có thể đặt một vị Nhị phẩm tu sĩ, hùng bá một phương mấy trăm dặm, là cao cao tại thượng trân thủ một phương gia tộc, dưới thân, tùy ý chà đạp, lại có bao nhiêu nam tử kiềm chế được?
Trần Nguyên kinh ngạc: “Các ngươi đi đến nông thôn thế gia, bắt các nàng những cái kia lão tổ tiểu gia tộc? Các ngươi lại làm như thế nào để bắt càng nàng đi vào quy củ?”
Nữ tử ngượng ngùng cười một tiếng: “Này thì cũng không phải.” Do dự một chút, nàng nói: “Loại chuyện bắt cóc thế gia, tông môn, Vương triều tu sĩ này, chúng nghĩ cũng không dám nghĩ chứ đừng nói là động thủ. Thế gia, tông môn, Vương triều lớn, chúng ta không dám chọc. Thế lực nhỏ thì luôn luôn có thế lực lớn hơn che chở. Đổi lại là một chút Tà tu, hành tung bí ẩn, vị trí không cố định thì mới dám ra tay với tiểu thế lực. Đổi lại chúng ta Thanh Tiên Lâu làm ăn chính đáng, người người đều biết. Công tử có tin, nếu chúng ta ngày hôm trước dám ra tay với một cái nào đấy tiểu thế lực, không đến mười ngày sau liền có người đến phá quán. Thời đại này, ai sống mà không có quan hệ dây mơ rễ má. Có đôi khi, nhìn như một cái tiểu tộc, tiểu môn phái tùy ý gặp vẹn đường, truy lùng tổ tiên lại là đến từ cái nào đó Tứ phẩm, Ngũ phẩm thế lực. Hơi không cẩn thận đắc tội, ngày sau chưa biết chừng có họa diệt vong.”
Trần Nguyên lại nghi ngờ: “Thế các ngươi Nhị phẩm tu sĩ từ đâu mà đến?”
Nhấc lên chuyện này, nữ tử liền tỏ vẻ không muốn nói, tựa như nói ra sẽ ảnh hưởng đến công việc làm ăn của các nàng vậy.
Dù sao, thời gian vẫn còn sớm. Rảnh rỗi về rảnh rỗi, Trần Nguyên không ngại mở mang thêm một chút kiến thức. Thế là hắn móc ra năm viên Nhị phẩm Linh thạch, đưa cho nữ tử.
Trải qua một phen hỏi han, Trần Nguyên rốt cuộc mới biết, nguyên lai, những nữ tu sĩ này là Thanh Tiên Lâu ‘của nhà trồng được’. Từ rất sớm, Thanh Tiên Lâu lựa chọn ra bên trong các thiếu nữ bán mình cho bọn hắn một nhóm tư chất không tệ thiếu nữ, có tiềm lực tu hành. So với các thiếu nữ thông thường, những thiếu nữ này được đối xử khác biệt rất lớn. Các nàng chẳng những được dạy tri thức, lễ nghĩa, cầm kỳ thi họa, mà còn được cung cấp công pháp, tài nguyên tu luyện, không cần phải làm những công việc phục vụ bẩn thỉu, nặng nề. Nếu như không kể đến chướng ngại tâm lý và cuộc sống sau này phải hầu hạ hàng trăm, hàng ngàn nam tử, thì cuộc sống của các nàng so với đại bộ phận tu sĩ, bao quát tán tu tu, đệ tử môn phái nhỏ, thế gia nhỏ còn phải sung sướng hơn. Không có nỗi lo ngày ngày chém giết, không có nỗi lo giết người đoạt bảo, càng không có nỗi lo thi hành nhiệm vụ,...
Tất nhiên, gần như toàn bộ những nữ tử Thanh Tiên Lâu tuyển chọn, tu chất cũng không cao đi đâu, so với đệ tử đại môn, đại phái phải kém hơn nhiều lắm. Hơn thế nữa, tư nguyên các nàng được cung cấp cũng không nhiều, công pháp các nàng được dạy dỗ đều là loại đê giai, thậm chí bất nhập lưu công pháp. Những công pháp này chỉ có một điểm mạnh duy nhất, đó chính là nhanh, tu luyện rất nhanh nếu so sánh cùng công pháp tầm thường khác. Ngoài ra, không còn gì khác. Điểm tác hại thì nhiều vô số kể, trong đó, nặng nề nhất chính là thể nội linh lực phù phiếm, căn cơ lộn xộn, bất ổn. Cơ hồ là trong cùng một cảnh giới, thể nội linh lực của các nàng so với tán tu còn không bằng đến một nửa, thậm chí là ba thành. Không chỉ có thế, các công pháp này còn không có pháp thuật, đạo thuật công kích, phòng ngự, chiến đấu đi kèm. Cơ hồ, loại công pháp này chỉ có một tác dụng duy nhất là nạp linh lực vào người tu sĩ, trợ giúp các nàng kéo dài tuổi thọ. So sánh với cùng giai tu sĩ, những nữ tử phong trần này quả thực là liễu yếu đào tơ theo đúng nghĩa đen.
Thậm chí, một số công pháp tiêu cực, vì gia tốc tốc độ tu luyện, cò không tiếc đốt cháy tiềm lực của tu sĩ, để người ta có thể ngắn ngủi trong vòng năm năm,mười năm đạt tới cảnh giới Nhất phẩm hậu kỳ. Cũng phải thôi, Thanh Tiên Lâu không cần các nàng thực lực mạnh mẽ bao nhiêu, tu vi cao siêu đến nhường nào. Cái bọn hắn cần là rút thật ngắn quá trình đầu tư, càng sớm ngày đưa các nàng xuất các, thu hồi tiền vốn.
Có thể nói, đời này của các nàng đã chú định sẵn, có chín phần mười số người, chỉ dừng bước ở Nhất phẩm tu sĩ; chỉ có một phần mười, bởi vì tư chất nổi trội hay vì cơ duyên nào đó có thể đạp vào Nhị phẩm tu sĩ. Bất quá, lên cao hơn nữa là điều vô vọng. Cho dù là Nhị phẩm trung kỳ cũng là khó như lên trời chứ đừng nói đến Tam phẩm Đại tu sĩ, trở thành cường giả lẫy lừng vạn dặm.
Trần Nguyên lúc này mới xem như hiểu ra hệ thống đào tạo chuyên nghiệp của Thanh Tiên Lâu đã phát triển đến mức độ như vậy. Cách làm này của Thanh Tiên Lâu, nhìn như tốn kém, thế nhưng món hời thu về mới quả thực là khổng lồ. Tu sĩ, cho dù là Nhất phẩm tiểu tu sĩ, thọ nguyên chí ít cũng có một trăm hai mươi, một trăm năm mươi năm. Nữ tử càng là có thể bảo trì dung mạo trẻ trung, xinh đẹp nhất tới thời điểm tám, chín mươi tuổi. Cho nên, thời gian phục vụ cũng dài hơn gấp mấy lần so với nữ tử phàm tục thông thường. Ấy là chưa kể đến, giá trị của mỗi người đều lớn hơn hàng chục lần một nữ tử phàm tục.
Tất nhiên, hứng thú thì hứng thú đến như vậy, nhưng hắn chưa từng gọi thêm nữ tử nào đến hầu. Nữ tử nọ gặp hắn quyết định kiên quyết như vậy, biểu lộ có chút thất vọng. Bất quá, nghĩ đến năm khối Nhị phẩm Linh thạch trong tay, sự thất vọng trong lòng nàng đã sớm tiêu tan.
Trần Nguyên tất nhiên sẽ không chú ý tới tâm tình của nữ tử kia. Khi hắn còn đang nhàn nhã ngắm nhìn thế gian nhộn nhịp, phồn hoa huyên náo, ánh mắt hắn bỗng nhiên rơi vào một thân hình quen thuộc nơi cửa vào. Đối phương dường như cảm nhận được ánh mắt của hắn, cũng hướng lên tầng ba nhìn tới. Hai người, bốn mắt nhìn nhau. Không gian thoáng chốc lắng đọng. Thời gian như ngừng lại.
Người sau giống như xem thấu ngụy trang của hắn, khóe môi giương lên khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu một cái chào hỏi.
Một khoảnh khắc, Trần Nguyên trong lòng lộp bộp một cái, ám thầm: Không tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.