Trần Nguyên nhàn nhạt nhìn qua ba nữ tử trước mặt, gương mặt thoáng biểu lộ ra mờ mịt. Hắn lắc đầu, bình thản nói: “Có lỗi, ta không nhận ra ngươi, càng không nhớ được em trai ruột của ngươi là vị nào.”
Hắn nói lời này là chân thành.
Nửa năm, khi mới đến Bách Linh học phủ, bởi vì một hệ liệt các cử động của Diệu Chân Tôn giả khiến cho cả học viện chấn kinh, dẫn đến rất nhiều đệ tử trẻ tuổi đối với thiên phú của hắn không tin tưởng, cũng không phục hắn nhận được rất nhiều đãi ngộ như thế. Cùng là tu sĩ tuổi trẻ, bản thân lại là một phương thiên kiêu, ai chẳng có trong mình ngạo khí? Và để biểu thị thái độ của bản thân, cũng là để chứng minh cho thiên hạ thấy năng lực của mình, có không ít đệ tử trẻ tuổi tìm đến Trần Nguyên đưa ra yêu cầu khiên chiến. Lấy thân phận viện trưởng siêu nhiên, cảnh giới lại vẫn còn có, Diệu Chân Tôn giả là sẽ không hạ xuống mặt mũi, đi can thiệp vào vấn đề giữa các đệ tử trẻ tuổi. Chỉ cần bọn hắn không làm quá bản phận, không gây ra hậu quả không thể vãn hồi thì hắn đều ngầm đồng ý. Các vị đạo sư khác đều ôm lấy lòng hiếu kỳ cùng sự tò mò về vị nam tử trẻ tuổi mà viện trưởng mang về. Để một người xa lạ nhận hết thảy những đãi ngộ đặc biệt, nếu như nói bọn họ không mang chút suy nghĩ riêng là không thể nào. Bản thân bọn hắn, dù gì cũng là tu sĩ thế hệ trước, kéo không xuống mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087332/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.