Trần Nguyên nhìn thoáng qua màn sương mù như thể kết tinh từ máu tươi, đỏ ngòm, tanh tưởi, ghê tởm và báng bổ. Không thể nhìn bằng mắt, thần thức cũng vô dụng, như vậy, hắn đâu có khác gì bị khóa lại toàn bộ giác quan? Đến nỗi tai nghe? Ở đẳng cấp này chiến đấu, pháp thuật, kỹ năng, kiếm khí,... các loại công kích đã sở hữu tốc độ nhanh hơn hàng trăm lần tốc độ âm thanh. Người ta đủ chết cả trăm lần trước khi nghe được phong thanh đối phương tấn công.
Phản ứng đầu tiên của Trần Nguyên theo bản băng khi này là phòng thủ. Phòng thủ toàn thân. Bất Diệt Kim Cương thân vận chuyển toàn bộ. Cả thân thể hắn trở nên trong suốt, lóng lánh như kim cương, da thịt của hắn trở nên cứng rắn, bền chắc không gì phá nổi.
Quả nhiên, chỉ ngay phía sau một phần trăm cái nháy mắt Trần Nguyên sử dụng Bất Diệt Kim Cương thân, hàng trăm, hàng ngàn lưỡi kiếm khí gào thét trong gió, xé rạch làn sương mù đỏ tươi, theo nhau mà đến. Những lưỡi kiếm khí này không ngừng bổ lên người hắn, liên miên bất tuyệt tựa như một dòng thác bất tận, cào cấu, cắn xé, lướt qua lớp da óng ánh, sáng loáng tựa như kim cương của hắn. Mặt đất, bầu trời, sông núi cũng chịu những đợt dư ba kiếm khí hoành hành, bổ ra những vết chém sâu hoắm, hẹp, dài đến hàng dặm, chằng chịt như những vết sẹo xấu xí, ngổn ngang bên trên đại địa.
Thế nhưng là, vô biên vô tận kiếm khí sắc bén ấy, lại chẳng thể phá nổi phòng ngự của Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087323/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.