Những khách mời trong yến tiệc nhìn thấy Trần Nguyên xuất thủ hào phóng như vậy, trao đổi Linh Thủy lấy kinh thư, công pháp, hai mắt không khỏi sáng lên, trong lòng sinh ra ý động.
Không có cách, Trần Nguyên cho ra thù lao quả thực là mê người lắm. Kinh thư, đặc biệt là kinh thư tầng lớp đê giai cực kỳ dễ tìm, cơ hồ là không một Tông môn, Thế gia, hay Vương triều nào che giấu, chúng gần như được phổ biến toàn thiên hạ rồi. Kinh thư cấp thấp, chúng là không có giá trị che giấu. Công pháp có lẽ còn khó tìm kiếm hơn một chút, thế nhưng, không phải là không tới tay được. Đặc biệt là những người ngồi ở đây, hơn phân nửa đều là xuất thân bất phàm, tự nhiên có con đường nhân mạch riêng của mình.
Trái ngược, Thiên địa Linh Thủy là linh vật, cực kỳ khó tìm. Tứ phẩm Linh Thủy là là bảo vật chỉ có thể ngộ, không thể cầu. Trần Nguyên một hơi xuất ra mấy ngàn cân Linh Thủy. Những người khác nhìn vào, sao có thể không sinh ra ý động cho được?
Lưu Thái Hòa càng là trực tiếp đứng lên, ánh mắt trực câu, nói thẳng: “Trần huynh, huynh thế nhưng còn tồn lưu Linh Thủy?”
Cứ mặc hắn không phải chủ tu Thủy hệ công pháp, bất quá Linh Thủy là kết tinh của linh khí nồng đậm đến cùng cực, dùng cho tu luyện chỉ có chỗ lợi mà không hại. Lại nói, hắn sử dụng Linh Thủy đến luyện đan, luyện khí, chế phù,... chẳng phải là càng thêm có lời?
Lần đó, hắn từng thấy qua Trần Nguyên sử dụng Linh Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087286/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.