Kỳ thật, tình huống xảy ra đối với Lữ Như Yên không khó hiểu. Khi tốc độ linh khí cung cấp quá trình luyện hóa thiếu hụt, cơ thể biến hóa không nhận được đầy đủ linh lực, nó sẽ phải tự động tìm kiếm nguồn linh lực khác bổ sung. Mà tại trong thân thể nàng, nguồn linh lực dồi dào và duy nhất ấy chính là đến từ tu vi. Thân thể Lữ Như Yên theo bản năng, cưỡng ép rút ra linh lực gây dựng lên căn cơ.
Sự tình này lý giải cặn kẽ ra cũng tương tự như khi một phàm nhân bị bỏ đói vậy. Không có nguồn thức ăn bổ sung, thân thể sẽ bắt đầu tiêu hao chất béo tích trữ bên trong các tế bào mỡ. Đến khi ngay cả các tế bào mỡ bị tiêu hao tới hạn, thân thể sẽ tự động phân giải cơ bắp trong cơ thể để lấy năng lượng nuội dưỡng.
Quá trình này được gọi là… tự ăn thịt bản thân.
Khinh Vũ Chân quân mặc dù không có kiến thức của y học hiện đại, thế nhưng, đạo lý trong đó, nàng lý giải đến. Thậm chí, lấy kinh nghiệm, tầm mắt của tu hành giả sống hai nghìn năm cùng thần thức kinh khủng không ngừng dò xét từng tấc một trên người Lữ Như Yên, nàng so với bất kỳ ai còn hiểu rõ hơn hiện trạng của người sau.
“Như Yên đang thiếu hụt linh khí. Ta cần cấp tốc bổ sung cho nàng.” Khinh Vũ Chân quân trầm giọng nói. Kỳ thực, lời này nàng là nói cho chính mình nghe hơn là nói cho Trần Nguyên. Hãy nhìn tốc độ luyện hóa linh khí đã sánh ngang với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087256/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.