Trần Nguyên đối với Sở Ninh Lan đi tới, chắp tay cười nói: “Sở tiên tử, không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy liền gặp lại.”
Đối với nữ tử này, hắn không có ý tưởng gì. Từ quan sát của hắn khi nàng tiến vào đại sảnh, nàng có cách cư xử lạnh lùng, từ chối giao thiệp với người ngoài, cho người khác cảm giác lạnh nhạt. Điểm này biểu hiện không khác biệt nhiều so với Đại Khí Vận giả Thượng Quan Hà Dung.
Kỳ thực, Trần Nguyên không biết rằng, cùng là biểu hiện cự tuyệt với người xa lạ, thế nhưng bản chất và nguyên do giữa Sở Ninh Lan và Thượng Quan Hà Dung là khác biệt với nhau.
Sở Ninh Lan không phải thật sự lạnh nhạt mà nhiều hơn biểu hiện ra cho người ngoài xem. Nàng đối với người ngoài cự tuyệt, chẳng qua đến từ tâm lý chống cự. Nguyên do cho điều này không nằm ngoài thân phận, địa vị, thiên phú cùng với những trải nghiệm trong quá khứ của nàng.
Mà Thượng Quan Hà Dung là chân thật lạnh lùng. Nàng cự tuyệt người không phải do bản thân hay tâm ý muốn vậy mà là bản chất của nàng chính là như thế. Nàng từ chối tiếp xúc hay giao hảo quá nhiều người, con người của nàng càng giống hơn một kẻ lang thang cô độc, trong lòng chứa đầy tâm sư nhưng không cho phép lộ một tia ra ngoài. Để nàng đồng ý tham gia yến tiệc, Lưu Thái Hòa hao tốn công phu cùng đại giới không nhỏ.
Sở Ninh Lan gật đầu đáp lại: “Tiểu nữ cũng không nghĩ đến, chúng ta nhanh như vậy liền gặp lại.”
Quá nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087213/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.