“Sở Ninh Lan?” Có người khẽ thốt lên.
Cái tên này vừa ra, cả đại sảnh lâm vào tĩnh lặng. Mười mấy, hai mươi vị thiên kiêu khẽ liếc nhìn nhau, không hiểu có một loại ăn ý, bảo trì trầm mặc, đầu hơi cúi xuống, sâu trong khóe mắt có một tia tự ti,mặc cảm.
Bọn hắn ở đây đều là thiên kiêu, ai nấy đều mang trong mình ngạo khí, tận sâu trong tâm đều có kiêu ngạo. Thế nhưng, đối mặt với thiên tài khủng bố thật sự, bọn hắn dậy không nổi ngạo khí cùng kiêu ngạo ấy. Mà rõ ràng, Sở Ninh Lan chính là dạng thiên tài ấy.
Lưu Thái Hòa cười gượng, nói: “Thật không nghĩ tới, vậy mà lại là nàng.”
Một người khác bổ sung: “Sơ gia thế mà bỏ được ra, đẩy nàng đi ra. Không e ngại nàng có điều ngoài ý muốn?”
“Ngoài ý muốn? Những năm gần đây, Sơ gia không hỏi thế sự, kẻ thù không có. Tầm thường thế lực, kẻ nào dám ăn gan hùm mật gấu đụng đến nàng? Lại nói, có ai dám chắc, Sơ gia không điều động Tứ phẩm Thượng nhân, thậm chí Ngũ phẩm Chân nhân trong bóng tối bảo hộ nàng?” Một người khác thì cười khẩy.
Ngay lập tức, hắn nhận được đồng tình: “Huynh nói cực phải. Lại nói, Sơ gia đưa nàng đi học viện, đây chưa hẳn là không phải cơ hội tốt để nàng phát triển.”
Mọi người, người một câu, ta một lời, thảo luận chủ đề này sôi sùng sục. Dịch Phong tại một bên lắng nghe, không khỏi tò mò đối với vị nữ tính thiên kiêu này. Hắn xuất thân không cao, chỉ là Hạ đẳng Tam phẩm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087210/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.