Trần Nguyên ngước mắt nhìn hai người phía trước. Khoảng cách của họ so với hắn thật là xa. Hắn chỉ vừa bước qua bậc thứ hai nghìn năm trăm không lâu, đối phương đã đặt chân đến bậc thứ hai nghìn bảy trăm. Hơn nữa, đối phương nhàn nhã đi lên, tư thái thoải mái không khác gì Trần Nguyên. Tốc độ của hai bên cũng không khác biệt là bao. Lấy tình thế như vậy tiếp tục, hắn không có khả năng đuổi kịp hai người kia.
“Thái Linh học viện quả nhiên là ngọa hổ tàng long. Nhân kiệt đâu đâu cũng có thể thấy.” Trần Nguyên cảm thán. Bất quá, hắn ngược lại là không muốn cạnh tranh liều sống liều chết với hai người đó. Đối với hắn, đoạt được vị trí thứ nhất hay vị trí thứ ba đều không có gì khác nhau.
Quả nhiên, chỉ là hai khắc đồng hồ sau, hai người phía trước rốt cuộc đã đi hết ba nghìn bậc thang Đăng Thiên thê. Tất cả những người vây xem đều một mảnh chấn động.
Tân sinh sợ hãi, hâm mộ lẫn kính nể hai thân ảnh cao chót vót phía trên tận cùng của Đăng Thiên thê. Đại đa số tân sinh trong lòng lúc này không mang theo ghen ghét. Khi con người ta chênh lệch đến quá xa, bọn hắn sẽ không sinh nổi ghen ghét mà chỉ còn phục tùng cùng sợ hãi. Bọn hắn nhìn lên hai thân ảnh, tựa như nhìn lên tiên nhân trên chín tầng trời. Bọn hắn biết, tại khoảnh khắc hai người đó bước lên một bước kia, hai kẻ đó đã triệt để kéo dài khoảng cách với bọn hắn những kẻ phàm nhân này.
Mà trên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087199/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.