Mười ngày sau, ba trăm dặm sâu bên trong Thanh Giao sơn mạch.
Trần Nguyên đáp ứng rồi yêu cầu của Dương Minh Thiết tham gia chiến dịch ‘thảo phạt hung thú’ lần này. Vì để bảo trì bí mật cùng át chủ bài, Trần Nguyên không còn cách nào khác ngoài làm ra một phen thật tốt giả trang, sau lại ngồi vào một chiếc xe ngựa giả xe hàng. Bề ngoài xe nhìn không khác một chiếc xe thồ cũ kỹ, nát tươm, phủ lên da thú mặt ngoài, có phần giống một chiếc xe đựng nhu yếu phẩm. May mắn, nội thất chiếc xe tính là rộng rãi, sạch sẽ. Dưới gầm xe có lắp đặt một Nhất phẩm trận pháp giảm xóc. Nhờ vậy, chuyến đi không tính là tra tấn.
Chỉ là, Trần Nguyên không có nghĩ tới, bên ngoài hắn, Dương Minh Thiết mời tới nhiều người như vậy. Bên ngoài hắn ra, trong toa xe rộng chừng tám mét vuông còn có thêm năm người nữa, tại từng gia tộc đều là bối phận cấp bậc lão tổ tính toán.
Ngồi cách hắn không xa, Dương Ly Tình vẫn một thân váy đen quyến rũ mê người, trên mặt đen mạng che mặt, đôi mắt nhắm hờ, tĩnh tọa không cử động, nhưng một thân khí thế sắc bén, hung hậu nội liễm khiến cho người bên cạnh không tự chủ run rẩy.
Đối diện với Trần Nguyên là một vị lão giả, nhìn như mới ngoài năm mươi, thân hình cao gầy, mái tóc hoa râm, mặc áo choàng màu trắng xám, trên tay luôn ôm theo một thanh kiếm đã cũ. Từ khí thế của hắn tỏa ra, vậy mà đã đạt đến Nhị phẩm tầng chín, chỉ sợ không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087177/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.