Nhìn đến hơn trăm người già trẻ lớn bé nhao nhao kéo đến quỳ lạy dưới chân, Trần Nguyên có chút không thích ứng. Đại đa số người đều thích được tung hô, Trần Nguyên cũng không ngoại lệ. Thế nhưng, bị người ta cúng bái như thần phật thì quả thật là khó mà thích ứng.
Thế là, hắn vội vã dùng lực lượng nhu hóa đỡ mọi người đứng dậy, lớn tiếng nói:
“Mời mọi người đứng lên. Thân là tu hành giả, diệt trừ hung thú, hộ vệ dân chúng là trách nhiệm nên làm.”
Thân là người xuyên không, thụ giáo dục hiện đại, hắn nói lời này không cảm thấy có gì lạ. Đổi lại vào tai nhóm dân chúng, bọn họ vừa kinh hãi lại vừa cảm động không thôi. Có người đã còn nước mắt dòng dòng, gọi hắn là Tiên nhân giáng trần.
Trần Nguyên không chịu được nữa, vội vã tế ra phi kiếm, muốn rời khỏi chỗ này ngay.
Chỉ là, vừa bay lên không được mấy trượng, đường lớn bên ngoài làng vang lên tiếng vó ngựa dồn dập. Nhìn lại thì thấy đó là một đoàn mười kỵ sĩ cưỡi tuấn mã chạy như bay mà tới, để lại sau lưng một dải bụi đất nhấc cao mấy trượng, kéo dài dọc theo con đường.
Dẫn đầu nhóm người là một nữ tử trẻ tuổi, cốt linh chỉ chừng mười bảy, mười tám, tu vi là Nhất phẩm tầng tám. Chiếc áo giáp da thô kệch, cây roi dài cùng trường kiếm bên hông không thể che đi dung mạo xinh đẹp, tràn đầy sức sống của nàng. Và thay vì nét dịu dàng, ôn nhu như nước thường thấy ở các tiểu thư thế gia, nàng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087166/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.