Nhìn Yên Nguyệt Chân nhân và Diệp Trường Tuyết thuận lợi mang theo hai sư huynh muội Tần Xuyên rời đi, Trần Nguyên hài lòng. Cho đến đây, mục đích của hắn đã đạt được. 
Đối với hai kẻ tấn công bọn họ, hắn không có hạ sát thủ. Những kẻ này, nếu không phải là người của Minh Hằng Thiên tông thì cũng có liên quan chặt chẽ tới tông môn này. Hiện tại giết bọn họ chẳng khác nào bứt dây động rừng. Hắn còn chưa muốn như vậy. 
Từ đầu đến cuối, Trần Nguyên chưa từng hiện thân. 
Tên chỉ huy sáu Chân nhân áo đen vì thế cục biến hóa bất ngờ mà gầm thét giận dữ. 
Hắn nhìn đến hai kẻ trúng đòn tập kích chật vật quay trở về không trung, hắn trong lòng yên ổn phần nào: 
“Không có bị thương nghiêm trọng. Đoán chừng kẻ này thực lực không cao, chỉ dám trốn tránh rồi đánh lén.” Nghĩ đến đó, hắn yên tâm một chút. 
Kế tiếp, hắn sai sử hai người truy đuổi bọn người Yên Nguyệt Chân nhân, lại phái ra hai người dò xét phạm vi trăm dặm xung quanh, nhất định phải tìm cho ra kẻ đánh lén. 
Thế cục nháy mắt biến hóa để cho mấy vị Chân nhân còn lại sững sờ. Bọn hò mặc dù thân thụ thương thế không nhẹ, nhưng ai nấy đều sống mấy trăm năm tu sĩ, thủ đoạn nhiều không kể siết. 
Chỉ một khoảnh khắc lơ là của bọn áo đen khiến cho cả nhóm bắt lấy cơ hội, mang theo tiểu bối đào tẩu. 
Thanh Thành Chân nhân chỉ có mỗi Dịch Phong, chạy trốn cơ hồ là dễ dàng nhất. 
Thanh Liên kiếm các vốn ít đệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dao/1087149/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.