Editor: Phộn*****
Bữa tối hôm nay cùng thường ngày không giống nhau, không cơm không rau càng không có thịt dị thú đắt đỏ, chỉ có một bịch dịch dinh dưỡng bổ sung năng lượng cho cơ thể.
"Nếu không liên quan gì cơ giáp sinh kia nữa, thì cũng không cần ăn mấy cái thứ đắt đỏ kia nữa".
Lâm phụ mặt lạnh, dùng sức mở nắp ra dịch dinh dưỡng.
Lâm mẫu đem dịch dinh dưỡng đưa cho Lâm Hân, Lâm Hân tiếp nhận, yên lặng mà uống.
Trước đây cậu là niềm hi vọng của cả nhà, cho dù không giàu có, cha mẹ cũng sẽ cố gắng dành những thứ tốt nhất cho cậu, bây giờ hi vọng tan biến, một chút đồ tốt cũng không có, vẫn được cho một phần dinh dưỡng đã là tốt lắm rồi.
Lâm Hân hơi chau mày, cố gắng nuốt xuống.
Dịch dinh dưỡng vị rất nhạt, uống như là cháo trẻ em, nhưng có ăn cho no là được rồi.
Cả nhà ăn đến không biết vị.
(miêu tả lãng xẹt thật sự:)))
Sau khi ăn xong, Lâm Hân trở về phòng, Lâm phụ cùng Lâm mẫu thì ngồi trong phòng khách thương lượng chuyện tiền bạc.
"...Đều gọi điện thoại, ai cũng không có tiền." Lâm phụ buồn bực hút thuốc. "Bình thường thì thích thể hiện giàu có lắm, đến lúc tìm vay tiền thì ai cũng thành quỷ nghèo. Phi!"
"Vậy làm sao bây giờ?" Lâm mẫu bất lực hỏi. "Thật sự phải bán nhà sao...?".
"Nhà này thì đáng bao nhiêu chứ?" Lâm phụ lắc đầu. Sau khi nhân loại tiến vào vũ trụ, khai quật vô số tinh cầu có thể sinh sống, đất đai trở thành thứ rẻ mạt nhất, nghèo đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-danh-dau-la-se-mang-thai-bien-thanh-tieu-o-te-te-lam-the-nao-day/216476/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.