Lúc Diệp Quân bị Tịch Sâm ôm ném lên giường, toàn thân đã mỏi nhừ vô lực, nghĩ đến chuyện kế tiếp sẽ xảy ra, cậu hưng phấn run rẩy, thuận thế lăn lộn trên chiếc giường lớn mềm mại, cánh tay chống hai má nhìn quản gia của mình còn đang đứng bên giường không lên giường. Cậu nhìn thấy dục vọng đen tối trong mắt Tịch Sâm, nghe thấy Tịch Sâm nóng bỏng nóng rực thở hổn hển.
Nhưng người bên giường kia chỉ hung ác như sói nhìn chằm chằm tiểu thiếu gia trên giường, bàn tay đặt bên cạnh siết chặt, vẫn như cũ khắc chế cái gì đó.
Diệp Quân nghĩ dù sao cũng đã đến bước này, như vậy cậu cũng không có gì để buông ra. Sau đó, giống như bất bất cứ giá nào, Diệp Quân gợi lên nụ cười dịu dàng mà trêu người, tựa như một tiểu hồ ly, quyến rũ người trước mắt. Cậu chậm rãi ngồi dậy, tách hai chân mình ra, bẻ ra mông thịt mượt mà đầy đặn, lộ ra cúc hoa non nớt ẩn giấu trong khe hở. Cúc hoa kia nhỏ xinh, chưa bao giờ bị dị vật cắm vào lộ ra màu đỏ tươi, gắt gao co rút cùng một chỗ nhìn không thấy bất kỳ khe hở nào, tựa như đóa hoa trong tuyết còn chưa mở, nhỏ nhắn mà đáng yêu, làm cho người ta nhịn không được muốn cánh hoa kia nở rộ, xem có phải so với bất kỳ cảnh sắc nào trên thế giới đều yêu diễm mỹ lệ hay không.
Diệp Quân phun ra một ngụm hô hấp đục ngầu, cầm lấy chất bôi trơn đã sớm chuẩn bị sẵn ở đầu giường, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan/2821579/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.