Lúc hai người Lăng Sở Nhược quay trở ra thì đã không thấy Châu Kim đâu nữa, cũng không rõ là đi đâu. Lãnh Nguyệt Thanh hoàn toàn không quan tâm, Lăng Sở Nhược mải mê với suy nghĩ của mình, cũng không quá để ý.
"Nghỉ ngơi trước đi"
Lăng Sở Nhược hơi ngẩng đầu nhìn, tóc mái hơi bay bay phủ xuống gương mặt trắng như tuyết, đôi mắt nàng trong sáng đến mức Lãnh Nguyệt Thanh thất thần trong giây lát.
"Chẳng phải chúng ta nên gấp rút hồi kinh sao? Lãnh thúc thúc vẫn đang bị giam lỏng"
"Không cần" Nhận thấy ánh mắt hoang mang của nàng, Lãnh Nguyệt Thanh hiếm có lúc kiên nhẫn nói nhiều thêm vài chữ "Phụ hoàng đã thoát khỏi hoàng cung rồi, hiện tại đang ở một nơi an toàn"
Lăng Sở Nhược gật đầu, tầm mắt nàng rơi xuống đôi giày xanh đen tinh xảo đã hơi mòn đế, chắc là ngâm nước lâu, lại trải qua một cuộc hành trình dài gian khổ. Nếu là những vị công tử thế gia bình thường khác, việc đầu tiên đã là mua ngay một đôi giày mới, thay đổi mấy lần xiêm y. Lãnh Nguyệt Thanh thân là thái tử, lại là nữ nhân nhưng một chút ý thức về vẻ ngoài cũng không có.
"Nghĩ gì vậy?" Thanh âm lạnh lẽo đột ngột vang lên bên tai khiến Lăng Sở Nhược giật mình. Nàng hơi ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên bờ môi nghiêm nghị, trải qua một đêm thân mật, nàng phát hiện bản thân kỳ quái vô cùng, ngay cả hành động nhỏ như vậy cũng có thể liên tưởng đến chuyện xấu xa.
"Không có, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081874/chuong-64-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.