Lăng Sở Nhược tựa người ngồi trên giường, nàng lúc này không khác gì bị giam lỏng, chẳng thể bước chân ra khỏi căn phòng này. Gương mặt vẫn còn đỏ bừng vì sốt, mệt mỏi nhưng không thể nào chợp mắt được, y thuật của Châu Liêm lão tiền bối rất tốt, không thể ngờ được nhân vật mà nàng luôn ngưỡng mộ lại chính là Trương lão nhà bên. Hắn nói dược nàng uống vẫn chưa phải là hoàn hảo, nếu là lúc bình thường hẳn là nàng sẽ hứng thú đàm đạo, đáng tiếc trong hoàn cảnh này...
Đã hai ngày nữa trôi qua, hi vọng trốn thoát càng lúc càng xa vời, Lăng Sở Nhược trong lòng không khỏi phiền muộn. Bên ngoài trời tối đến ảm đảm khiến tâm trạng của nàng cũng theo đó mà càng chùng xuống. Nàng vòng tay ôm lấy hai đầu gối, nỗi cô đơn sợ hãi như bóp nghẹn lấy trái tim.
Lãnh Nguyệt Thanh, ngươi đang ở đâu?
"Quận chúa"
Bên ngoài có tiếng người, là tiếng của hai tỳ nữ mà Lăng Sở Hương phái đến. Đã nửa đêm mà Lãnh Kiều Yên vẫn đến, dựa vào kinh nghiệm những lần trước đây Lăng Sở Nhược dù tốt tính đến mấy cũng không thể không nghĩ xấu. Nàng ngay tức khắc phủ chăn kín đầu giả vờ ngủ.
Tiếng bước chân ngày một gấp gáp, phản ánh tâm trạng không bình thường của Lãnh Kiều Yên, Lăng Sở Nhược có chút ngạc nhiên, tác phong vội vã này không giống với vị quận chúa ngày thường luôn giữ cho bản thân luôn quyến rũ nhất có thể.
Lãnh Kiều Yên lo lắng đến phát điên, nàng nghĩ có thể nhờ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081856/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.