Lăng Sở Nhược cảm thấy thân thể ngày càng suy nhược, nàng dùng dược liên tục mấy ngày qua, sớm đã muốn mất khống chế. Nếu lúc này nàng gục ngã, Lãnh Nguyệt Thanh phải làm sao đây?
Những gì nàng có thể làm là không để thanh danh của Lãnh Nguyệt Thanh tiếp tục bị bôi nhọ. Những ngày qua nàng khoa trương như vậy, vì sao vẫn không có động tĩnh gì? Mấy hôm nay nàng đều không an giấc, liên tục có ác mộng tìm đến. Nàng thấy trên chiếc giường có một người bị băng trắng, máu thấm loang lổ qua từng lớp. Mỗi lần tình dậy cả người đều nhớp nháp mồ hôi, sờ tay lên mắt cũng thấy ươn ướt.
Nàng không mong muốn gì nhiều, chỉ hy vọng Lãnh Nguyệt Thanh bình an. Chỉ cầu nàng ấy bình an
"Thiên nữ, Tuy công tử đã trở về"
Bên ngoài vang lên những thanh âm reo hò, mặc dù Lăng Sở Nhược không muốn để Tiêu nương hầu hạ nhưng nàng thật sự vô lực, nếu không có sự chiếu cố của Tiêu nương chắc nàng đã không gượng nổi đến bây giờ
Đã là viên cuối cùng, Lăng Sở Nhược biết thân thể cũng không thể chịu được thêm nữa. Thuốc trôi đến cuống họng, sớm đã không cảm nhận được đau đớn nữa, nàng cất giọng khàn khàn nói vọng ra
"Ta biết rồi"
Tiêu nương không tiếp tục gọi nữa, trong thời gian điều chế thuốc, Lăng Sở Nhược không thích bị quấy nhiễu.
Tuy Liêm nhìn trong tay khối lệnh bài bằng vàng xung quanh chạm trổ hình rồng, mặt trước có khắc chữ Thục, phía sau khắc chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081854/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.