Sự tĩnh lặng thường ngày của Lục Nghi cung bị đánh vỡ bởi những tiếng cười nói rộn ràng. Từ đằng xa nhìn lại đã thấy một đám đại thần vẫn còn mặc quan phục đang từng bước tiến về phía thư phòng.
Lăng Sở Nhược đang trên đường trở về phòng ngủ, không muốn phải lãng phí thời gian cho việc chào hỏi hành lễ nên nép vào một góc định chờ cho đám người đi qua mới lại đi. Mặc dù nàng không có ý nghe lén nhưng những lời nói không ngừng bay vào tai
"Hai ngày rồi bệ hạ không thượng triều, mọi sự đều để cho thái tử điện hạ xử lý. Vĩ Văn ngươi đoán xem chừng nào sẽ có thánh chỉ lập tân hoàng a"
Thanh âm như sấm dội khiến cho nàng giật nảy mình, cơn buồn ngủ cũng bị dọa cho bay đi. Nàng hơi hé đầu nhìn, người vừa lên tiếng là một trung niên nam nhân dung mạo phi thường xấu hơn nữa lại còn để râu quai nón trông chẳng giống ai, dáng người bệ vệ, mày xếch dữ tợn, đuôi mày còn có vết sẹo dài kéo thẳng xuống cặp mắt sắc như phi ưng. Nàng không nhịn được rùng mình mấy cái, lão đông tây này trông chẳng khác nào quái vật, ấy vậy mà thanh âm nối tiếp lại ôn nhuận dễ nghe, so với người kia không biết tốt hơn biết bao nhiêu lần
"Nghe nói bệ hạ đã lệnh cho Kim Tinh phòng chọn ngày lành tháng tốt rồi, Tư mã tướng quân không cần nóng vội"
Người vừa lên tiếng là một nam nhân trẻ tuổi chỉ tầm hơn hai mươi phong thái đĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-thai-tu-dai-nhan/4081837/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.