"Ai nha... Hôm nay đùa thực vui vẻ a!" Lý Thu Thủy ngồi xuống ghế, xoa xoa bả vai. Kỳ thật nàng một chút cũng không mệt, chỉ giả vờ giả vịt để chọc tức kho hỏa dược kia bùng nổ.
"Vậy sao, ta đây thì một chút cũng không vui!"
Giọng Vu Hành Vân có chút lãnh khiến người khác không rét mà run. Lý Thu Thủy nhìn Vu Hành Vân từng bước từng bước một đi về phía mình, bỗng nhiên có điểm sợ sệt
"Hành Vân... Ha hả, hảo sư tỷ của ta... Ta biết ta sai rồi, đã được chưa?" Lý Thu Thủy lại một lần nữa từ bỏ nguyên tắc của mình, thấy đối phương chuẩn bị động thủ liền đầu hàng, nhưng "kiếp nạn" lần này có vẻ không dễ dàng thoát được. Vu Hành Vân đột nhiên giữ chặt tay Lý Thu Thủy, dùng sức lôi kéo nàng đến bên giường. Khi cả hai đã cùng nằm trên giường, ngọn nến đương cháy sáng liền bị Vu Hành Vân phóng chưởng thổi tắt đi.
"Hành Vân..." Lý Thu Thủy cảm giác được mặt mình nóng như bị thiêu đốt, trong lòng hết sức kích động. Nàng đã đợi hơn mười năm, đợi ngày hôm nay, ngày mà sư tỷ thật sự hiểu được lòng nàng.
Thu Thủy nhắm mắt lại chờ Vu Hành Vân chủ động, chính là đợi mãi mà không thấy động tĩnh gì. Lý Thu Thủy bất an mở to mắt, bắt gặp vẻ mặt Vu Hành Vân cực kì nghiêm túc, không khỏi thắc mắc: "Làm sao vậy?"
"Hư... Bên ngoài có người!" Vu Hành Vân dùng nội lực ngưng tụ hơi nước trong không khí, biến nó thành băng phiến mỏng manh, dùng lực đánh ra. Chỉ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-su-ty-cua-ta/195264/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.