Cung Chính Hoa đã không thể phân biệt được rốt cuộc là mình có hối hận hay không, do thân thể ban nãy vừa mới kịch liệt vận động,nên bên trên toát ra một lớp mồ hôi tin mịn, da thịt lại có cảm giác hơi ẩm ướt,trong miệng vẫn còn lưu lại hương vị nụ hôn sâu của Quan Sơn Nguyệt, toàn thân đều bị y hút đến mức loang lổ hồng ngân, ngay cả nơi tư mật của hắn mà y cũng không buông tha cho.
Quan Sơn Nguyệt mang theo vẻ mặt thực thỏa mãn rơi vào giấc ngủ, gương mặt này vừa đáng yêu lại vừa tuấn suất, hơn nữa cánh tay giống như sợ hắn sẽ chạy trốn,nên vẫn gắt gao ôm chặt lấy hắn, đây chính là biểu hiện Quan Sơn Nguyệt rất thương yêu hắn.
Bọn họ cứ nằm như vậy,thân thể trần truồng dán sát vào nhau, không biết đã phát tiết đến mấy lần, toàn thân cơ hồ đã mệt mỏi đến cực hạn mới chịu dừng lại…Lúc này, trên cơ thể của cả hai đều lưu lại mùi vị của đối phương, vị đạo này nghe thấy thật là thoải mái.
“Ông chủ?”
Mí mắt hơi động một chút,dường như Quan Sơn Nguyệt cũng biết là hắn đã tỉnh lại, nên mới nhẹ nhàng gọi hắn.
“Ân?”
Quan Sơn Nguyệt lại tặng cho hắn một nụ hôn nhẹ, không mang theo tình cảm mãnh liệt, nhưng thực ôn nhu, thực bình thường, tựa như bọn họ đã hôn nhau như thế suốt cả một đời.
“Em buồn ngủ quá,anh không cần để ý đến ông già em, lát nữa ổng cũng biết tự đi về nhà, nếu cho ổng vào đây, ổng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-my-mong-diem-truong/2392026/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.