Chuyện tiếp theo cần chuẩn bị một chút, Lý Tư Bình không giống thằng ngốc này, tuy gã chỉ là một thằng công tử bột nhưng ông già gã không phải chỉ ngồi không.
Băng bó qua cho tên tóc xanh, Trang Nghiêm quay về nhà.
Lúc rời khỏi, hắn còn cố ý gọi xe cảnh sát tới đón.
Cha hắn là quan to có quyền lực lớn khắp ba bên công – kiểm – pháp, bình thường Trang Nghiêm gặp rắc rối đều có người giúp hắn thu dọn. Hôm nay sở dĩ muốn xe cảnh sát tới đón chính là muốn cảnh cáo tên kia : Cho dù có xảy ra chuyện gì, mày phải nhớ nhìn cho kĩ, ông mày còn có người chống lưng!
Trước khi đi còn thấy khuôn mặt trắng bệch của tên kia càng trắng không còn giọt máu, Trang thiếu gia biết rõ chiêu này có hiệu quả.
Về tới nhà thì trời đã tối, Trang thiếu gia vừa bước xuống xe cảnh sát, đột nhiên có một bóng người vọt tới trước mặt hắn.
Lái xe là cảnh sát hình sự Tiểu Vương vội cản lại : “Này nhóc, muốn làm gì hả?”
Tiểu Câu không để ý đến anh ta, hai mắt đỏ hồng nhìn Trang Nghiêm hô : “Anh! Anh đã làm gì vậy?”
Trang Nghiêm cố ý làm ra vẻ trầm trọng nói : “Anh đã giết người, bị bắt vào tù. Bây giờ cùng đồng chí cảnh sát về lấy bàn chải và quần áo.”
Tiểu Câu trợn tròn mắt, môi run run, nhẫn nhịn nửa ngày mới nói : “Em cũng đi!”
Tiểu Vương nhăn mặt nói Tiểu Câu : “Cậu tưởng nhà tù là vườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-khong-thuong-luong/1913576/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.