Diệu Hàn ngồi lại chỗ của mình,viên cảnh sát thấy mọi việc cũng đã đi theo chiều hướng tích cực thì quay đi làm việc khác.Diệu Hàn ngồi ngóng chờ người đàn ông kia tới.Khi còn mỗi hai người ở đây, bà ta liền nhéo vào tay cô lên tiếng đe doạ : " m.. tốt nhất mày lên từ bỏ đừng để tao phá hoại việc làm của mày.." bà ta thấy cơ hội ở riêng với Diệu Hàn đã có thì lên tiếng nói nhỏ chỉ đủ để hai người bọn họ nghe.Cô nhìn bà ta với ánh mắt ' bà này có vấn đề sao? '
Diệu Hàn nhìn bà ta khi cô định lên tiếng thì một bàn tay đặt lên đầu cô giọng nói có phần không vui : " bà làm gì vậy? "
Diệu Hàn ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông kia,anh ta cúi xuống nhìn cô hơi nhíu mày rồi nhìn xung quanh: " có chuyện gì vậy? Cảnh sát ở nơi này đâu? "
Viên cảnh sát vừa đi báo cáo công việc khi quay lại thấy anh ta liền vội vàng bảo người đi gọi cảnh sát trưởng đến.Còn mình thì nhanh chóng chạy đến trước anh ta đưa tay lên chào, người đàn ông đó nhìn anh ta rồi cúi xuống bảo với cô : " xong việc rồi về thôi! "
Diệu Hàn thấy bọn họ chưa nói gì mà đã bảo xong việc cô kéo anh ta lại : " chú ở yên đi! người ta chưa làm việc mà "
Từ 'chú' như con dao vô hình đâm vào tim anh ta.Người đàn ông kia đứng hình không ngờ trong mắt cô mình đã già như vậy.Hít một hơi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-ba-cua-nguoi-yeu/2980857/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.