Ăn xong , Bạch Thiên Dạ đợi cô sửa soạn lại một chút rồi lái xe rời đi.Cô ngồi trên xe quay sang hỏi hắn: " có cần chuẩn bị quà không? Mà tí anh dừng lại ở quán hoa quả đi tôi mua quà mang đến cho mẹ anh " 
Bạch Thiên Dạ nhìn gương chiếu hậu: " tôi mua rồi! Tí nữa em chỉ cần giúp tôi mang vào là được " 
Diệu Hàn quay lại ghế sau nhìn là một bó hoa loa kèn rất đẹp , thảo nào lúc nào trong xe cô đã ngửi thấy mùi hoa ở đâu đây nhưng lại không biết mùi hương ở vị trí nào 
Ngồi trên xe một hồi , Diệu Hàn chán nản dựa vào cửa kính ngắm nhìn quang cảnh ở bên ngoài.Bạch Thiên Dạ lái xe sau đó liếc nhìn cô: " tí nữa đừng sợ! Chỉ cần phối hợp với tôi là được " 
Diệu Hàn gật gật đầu không nhìn anh ta.Ngồi trên xe hơn 1 tiếng mới đến nhà của bà Bạch, Bạch Thiên Dạ mở cửa xe cho Diệu Hàn rồi nắm tay cô đi vào trong nhà 
Bà Bạch đi đi lại lại , bà đang rất lo lắng sợ bản thân sẽ doạ con dâu chạy mất.Quản gia ở bên cạnh nói nhỏ: " phu nhân!! ông chủ đến rồi ạ " 
- " có cô gái nào đi cạnh nó không? " Bà hỏi lại quản gia để chắc chắn Bạch Thiên Dạ đưa bạn gái đến đây 
- " dạ có thưa phu nhân " 
Bà Bạch nghe vậy vỗ tay một cái sau đó vui mừng đi ra ngoài cửa , vừa thấy cô gái kia bà mừng đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dan-ba-cua-nguoi-yeu/2980770/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.