Dạo gần đây cô để ý rằng mỗi lần cậu đi ngang qua sân bóng, bóng rổ, bóng đá, bóng chuyền cậu đều nhìn vào trong sân rất lâu.
" Này hoàng tử nhỏ mau đi thôi "
" Tớ tới liền "
Bộ trong đó có gì à. Sao cậu nhìn lắm thế.
" Có thể là cậu ta thích chơi thể thao "
" Vậy thì cậu ta cứ chơi đi "
" Cậu ta chơi với ma à? "
Cô quên mất cậu làm gì có bạn, thật lòng cô cũng nể cậu khi có thể chịu được cô. Đương nhiên là cô biết bản thân mình như thế nào, chả có gì tốt đẹp vậy mà cậu ta cũng theo. Nhờ ơn vậy mà cô mới thích cậu. Đúng là phiền phức.
" Pé con chơi với cậu ta đi "
" Tôi xin từ chối. Mấy môn đó có gì vui đâu, lại còn tốn sức "
" Vậy cái gì mới vui "
" Đi ngủ, nằm một chỗ vậy mới vui "
" Bộ mày bị què à "
“…”
Thời tiết hôm nay rất đẹp, mưa cả ngày rồi. Trong giờ học cô cứ mãi nhìn ra cửa sổ, cậu thì nghĩ là cô rất thích mưa. Ai biết rằng hôm cô bị vứt bỏ trời cũng mưa, còn hôm họ nhặt được cô trời hôm đó rất đẹp. Cô thấy cậu thích thể thao nên muốn móc cho cậu cái gối hình bóng chuyền, cô không biết rõ cậu thích chơi gì nên chỉ móc đại theo cảm tính thôi.
" Cậu móc gì vậy? "
Cô chăm chú làm mà không nghe cậu hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dam-khong-thich-toi/3502557/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.