Sau một thời gian cậu nhận ra bề ngoài của cô thì mạnh mẽ nhưng bên trong lại rất mong. Cậu cảm thấy cô như một chiếc bình thuỷ tinh mong manh dễ vỡ, khi vỡ ra sẽ trở nên rất sắc bén và nguy hiểm, chung quy lại thì bình thủy tinh vẫn rất dễ vỡ. Cô thì đã chắc chắn rằng mình thích cậu, hôm trước cô còn tính mượn loa trường tuyên bố rằng mình thích cậu nhưng may sao mà có hai người họ cản lại.
" Không ngờ nha. Cháu thích tên nhóc đó thật à? "
" Đúng vậy "
" Vậy cháu tính tỏ tình à "
" Vâng. Lấy loa trường tỏ tình "
Cô vừa dứt lời đã bị hắn cốc vào đầu.
" Tới lúc đó là tao cắt dây thanh quản mày ra luôn "
Hắn nói xong rồi quay ra bưng đồ cho khách, cô xoa xoa đầu mếu máo mà không giám làm gì.
" Haha. Tội thế nhỉ "
" Cô già "
" Ê cái con nhỏ kia già không ăn hết của nhà mày đâu "
Từ khi cô biết mình thích cậu nhưng vẫn giả vờ, cô ráng cố gắng không khóc nữa hoặc khóc ít lại nhưng mà sự cố gắng của cô không đáng kể.
" Nguyệt Nguyệt "
" Gì? "
" Cậu vẫn còn trong giờ làm việc à? Có cần tôi phụ gì không? "
Cô chỉ tay về phía đống ly chất thành núi.
" Này này ai lại để khách rửa ly chứ? "
" Thì giờ có rồi đấy "
“…”
" Rửa xong rồi à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dam-khong-thich-toi/3489121/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.