Ở quán cà phê -
Chị nhìn cô thương tích đầy mình mà tỏ ra vẻ chán nản nhìn cô, cô thì chỉ đứng yên đó mà không nói gì.
“ Có cần phải tàn tạ vậy không “
“...”
“ Không phải lúc trước đánh đám kia nhập viện hay sao, mà giờ để bị đánh như vậy? “
“ Lúc đó cũng bị đám người đó đánh bị thương nặng chỉ là không nhập viện “
Chị lúc này chả còn lời gì để nói nữa. Đúng là đám người lúc trước bị cô đánh nhập viện cũng đánh cô thê thảm chỉ là cô tới mức phải nhập viện.
“ Thế đám này thì sao “
“ Chỉ có một người nhập viện “
Chỉ có một mình cô ta là cần phải nhập viện, đám người kia bị thương không nặng họ ngất chắc vì kiệt sức chứ vết thương không tới nổi nào.
“ Thôi hôm nay về đi để đó cô làm cho “
Cô bỏ qua lời chị nói trực tiếp đi thẳng vào trong để dọn dẹp. Chị bất lực không biết làm gì với sự cứng đầu khó bảo của cô.
“ Cô không về với chú à “
“ Không, ai thèm về với anh ta “
Nghe vậy cô liền biết hai người lại cãi nhau, nhưng lần nào cũng vậy chưa cãi nhau được bao lâu lại làm hoà cô đã quá quen với việc này.
“ À mà cậu nhóc kia đâu “
“ Ch.. “
“ Thôi im biết nói gì rồi, suốt ngày trù con nhà người ta “
- Đến trường -
Cậu lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-dam-khong-thich-toi/3489107/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.