Phản ứng đầu tiên của 136 là nhìn sang đứa nhỏ của mình. Em bé vẫn ngủ say, gương mặt non mềm ngủ đến đỏ bừng.
Cằm anh bỗng nhiên bị một ngón tay thon dài nắm lấy, mạnh mẽ mà bị ép ngửa lên. Đôi mắt mới tỉnh ngủ của 136 vẫn còn chút sương mù mông lung, cả người mềm oặt, còn hơi mơ màng mà hít thở, như là loài động vật nhỏ nào đó vừa mới ra đời.
Nhưng rõ ràng là anh đã sinh nở nhiều lần, làm tình liên miên, mang thai và sinh con như là thuốc kích thích cho thân thể anh, từ một quả non ngây ngô biến thành trái chín đầu cành ngọt nhất, mềm nhất.
Thi Duệ thích anh chín ngọt, cũng thích anh ngây ngô lơ đãng. Gã cúi đầu, cắn cổ anh, vừa phẫn hận vừa tủi hờn lên án: “Tại sao lại không mở cửa cho anh? … Tại sao lại muốn tìm bạn trăm năm?”
Vừa nhìn thấy tin tìm bạn trăm năm trên trang web tình yêu và hôn nhân, gã lại tức nổ phổi.
Thi Duệ lại mạnh tay chui vào váy ngủ của anh, ra sức mà vò bờ ngực mềm mại. Gã quá rõ làm thế nào anh sẽ vừa đau vừa sướng, bởi vì kỹ năng này là do chính tay 136 cầm tay gã, đặt lên thân thể mình, suốt bao đêm dài triền miên ân ái mà dạy dỗ ra.
“A… Đừng như vậy! Thi Duệ…” 136 thở hổn hển, trên mặt nổi lên màu hồng nhạt, đẹp đẽ đến kinh người. Thi Duệ cắn một miếng mềm như bông lên gương mặt kia, răng nanh nhỏ cẩn thận mà tàn nhẫn hành hạ anh, để lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-con/477228/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.