Hôm sau, 216 tỉnh dậy lúc 7 giờ sáng, nước mắt tối qua vẫn còn đọng lại ở khóe mi, giờ đã khô lại, dính vào da như là tờ giấy bị vò nhăn nheo.
Ý thức của 216 quay về, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất – hôm qua tiên sinh vẫn chưa thực sự làm tình với em, em vẫn chưa mang thai được.
“Ừm… Được rồi.” Nghe thấy tiếng nói chuyện, 216 mới nhận ra trong phòng còn một người nữa. Hạ Vân Sơn đưa lưng về phía em, một tay chống trên giường, thân thể cao to hơi nghiêng ra đằng sau, giọng nói giống như lúc gọi điện thoại về cho em, nồng đậm vẻ lười nhác nhàm chán.
216 sợ đến mức bật dậy, nhưng còn chưa kịp ngồi lên, vòng eo đau nhức đã làm em xụi lơ xuống, ngã lại trên giường.
Hạ Vân Sơn nghe thấy động tĩnh, quay lại nhìn.
Hắn vừa tắm xong, mặc chiếc áo ngủ màu xám, mùi rượu trên người đã không còn.
Quanh thân tản ra tin tức tố mùi nhựa thông không thèm che giấu, khiến cả người hắn như đang đứng giữa rừng thông trong đêm trăng, hàng ngàn hàng vạn chiếc lá thông đang khuếch tán thứ hương thơm cay nồng.
Hắn ngồi ở mép giường, từ trên cao liếc xuống 216, “Em tỉnh rồi.”
Hắn vừa dựa vào gần, cho dù 216 đang đeo vòng cổ ức chế vẫn cảm nhận rõ mồn một luồng tin tức tố mang đậm tính xâm lược kia, hô hấp em trở nên gấp gáp, eo mỏi chân run.
Hạ Vân Sơn làm như không biết, chỉ hỏi: “Em có gì muốn nói sao?”
216 rủ xuống làn mi dài, môi dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-con/269336/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.