Diệp Thành hôn hai má cùng cổ của Lạc Cánh Cánh, hiếm khi không dừng lại được. Lạc Cánh Cánh vỗ vỗ phía sau gáy của mình thấy một cỗ nước bọt của con chó nhỏ, vô lực nói, tránh ra cho trẫm tắm rửa thay quần áo, mệt chết rồi. Diệp Thành hi hi ha ha mở chốt vòi nước trong bồn tắm, ôm lấy Lạc Cánh Cánh cùng nhau ngồi vào. Lạc Cánh Cánh lầu bàu một câu, nhanh chóng đem hết hàng hóa của anh trong người lão tử lấy ra hết đi. Diệp Thành ngoan ngoãn nghe theo, tiểu huyệt vừa mới làm qua, vô cùng mềm mại, Diệp Thành với một ngón tay vào trong, lấy ra vô cùng dễ dàng, chất lỏng trắng đục theo kẽ hở đi ra. Lạc Cánh Cánh nhỏ giọng vặn vẹo, Diệp Thành lấy vòi hoa sen, đem dòng nước tụ lại một chùm, ngón tay tách tiểu huyệt ra, nghiêm túc tẩy rửa. Lạc Cánh Cánh giống như con tôm, khẽ búng một cái, khẽ ân ân a a, càng nhiều dịch trắng chảy ra. Đầu ngón tay Diệp Thành xoa xoa bên trong thịt mềm, thở gấp nối, bảo bối, làm như vậy có được không? Đừng câu dẫn nữa, chồng em bị em ép khô rồi.
Lạc Cánh Cánh thở hắt nói, anh làm nhanh lên. Hai ngón tay Diệp Thành bị dưới thân cậu ngậm lấy, tinh dịch theo đó đi ra, cảm thấy vạn phần khó nhịn. Diệp Thành môi lưỡi lưu luyến đặt tại cái cổ trắng nõn của Lạc Cánh Cánh, Lạc Cánh Cánh không còn khí lực phản kháng, tựa vào lòng Diệp Thành khàn khàn nói, Diệp Thành, anh nhanh lên đi, em muốn đi ngủ... (Tui đổi xưng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-the-tu-minh-khau-giao-sao/19588/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.