Trời chuyển dần sang hơi lạnh. Đã quá nửa đêm, ngày mới đã bắt đầu được mấy chục phút. Bữa tiệc độc thân cũng đã tàn được hơn một tiếng đồng hồ, người người đã tản về phòng ngủ. Trên khoảng sân lớn chỉ còn lác đác vài nhân viên dọn vệ sinh, những nhân viên phục vụ đang cần cù chuẩn bị cho nghi thức hôn lễ vào sáng sớm. Ngân Hà từ lúc nãy đã trốn sự ồn ào, trốn âm thanh và ánh sáng. Ngồi ôm gối lặng lẽ chìm mình vào miền cảm xúc. Chỗ này là một ghế đá khuất dưới bóng cây to nhìn ra hồ, sẽ không phải lo bị ai tìm thấy, cũng sẽ không phải lo bị ai quấy rầy. Chỗ này tối lắm, quầng tối tán cây che lấp cả khuôn mặt, cả thân hình cũng mờ tối, có lẽ phải đứng thật sát vào nhau mới có thể nhận ra nhau. Chút sáng còn lại ở đây chỉ là ánh trăng sao nhàn nhạt rọi xuống mặt hồ loang nước. Gió từ nơi mênh mông thỉnh thoảng tạt qua lành lạnh. Ngân Hà khẽ so vai. Phía đằng kia là bóng hình một cặp tình nhân hình như đang hôn nhau thắm thiết, hình như người nam còn đang làm gì đó người nữ khiến cho cô ấy thỉnh thoảng dừng lại thở hổn hển, thỉnh thoảng cười khanh khách. Tiếng thở phập phồng trong đêm khiến người nghe tò mò, khó chịu. Một cảm giác lạnh lẽo đơn độc xâm chiếm. Nếu hôm đó cô không từ chối cậu ấy thì hai người giờ thế nào? Liệu hôm nay ngồi cạnh cậu ấy có phải là cô Amy kia? Nếu hôm đó cô không từ chối cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-nhan-ra-toi/2909637/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.