"Vậy em muốn sống trong một căn nhà thế nào?"
"Một căn nhà thật lớn, có sân vườn, có bể bơi, có vườn hoa đẹp như cổ tích". Ngân Hà cười ha ha không nhìn anh, nghĩ rằng hai người đang nói chuyện vui. "Lúc xưa bố mẹ bán nhà đi sống trong một khu trọ chật trội em đã từng ước vậy đấy"
"Thế giờ thì sao?"
"Bây giờ đã thực tế hơn nhiều rồi". Ngân Hà nhìn anh một hồi, rồi nhìn ra xa. Trên mặt hồ một hai người công nhân vệ sinh đang chăm chú làm việc, họ ngồi trên một chiếc thuyền mộc nhỏ chèo ra giữa dòng nước, dùng vợt thu gom một số rác thải bị bị những người vô ý thức nào đó vứt xuống hồ. Ở đây gần khu vui chơi mà, bờ hồ lại đẹp thế kia sẽ không thiếu những người đến chụp ảnh, những việc thế không tránh khỏi! "Chỉ cần là nơi có em và người em yêu là được!". Có phải ai cũng có thể kết hôn với người giàu có như anh đâu, người chồng tương lai của cô có thể chỉ là một viên chức nhà nước, có thể là một nhân viên công sở bình thường, chỉ hy vọng cô có thể yêu anh ấy như đã từng yêu anh!
"Chỉ cần vậy thôi sao?". Anh nhìn cô mắt lấp lánh ánh cười. Ngân Hà cũng nhìn anh. Anh ấy dường như đang hạnh phúc. Có khi nào anh ấy đang nghĩ rằng người đàn ông trong câu chuyện ngôn tình cô vừa nhắc tới là anh? Trong tim chợt đau nhói. Chắc không phải vậy đâu! Thực ra...thực ra cô cũng mong ước điều đó nhiều lắm chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-co-nhan-ra-toi/2909589/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.